Nghé ơi!....

Nghé ơi!....
Chiều tà nghé vẫn mải chơi Triền đê thoải dốc lõm lồi mấp mô Lát rồi, bóng tối xóa mờ lối đi, nghé có nhận ra đường về?

 

 

 

Chiều tà nghé vẫn mải chơi  

Triền đê thoải dốc lõm lồi mấp mô 

Lát rồi, bóng tối xóa mờ 

lối đi, nghé có nhận ra đường về? 

 

Nghé ơi, ơi nghé có nghe 

Đêm buông bóng tối đường nhòe bước đi  

Bờ cao máng trũng rãnh khe 

Ngác ngơ chân bấy vấp què móng non 

 

Tận vơ chút ánh sáng còm  

Bậc thang sũng nước nghé còn nhận ra?… 

  

 “Nghé ơi, lồng bẩy lồng ba 

Lồng tắt rặng đa  

Lồng qua rặng đề  

Lồng về với mẹ 

nghé nhe

Về thôi, ơi nghé, 

nhớ nghe nghé hầy! ”  

 

 

Nguyễn Đình Bầu