Người

Người
Phận người như hạt sương sa Hạt rơi góc phố, hạt ra ngoài đồng Hạt long lanh đọng nụ hồng Hạt tan vào đất hạt vương tóc người Hạt vui, toét miệng ra cười Hạt buồn lặng lẽ trách đời éo le Hạt theo răm ở chân đê

                         

 

À ơi... gió đưa bông cải về trời

Rau răm ở lại chịu đời đắng cay...

(ca dao)

 

Phận người như hạt sương sa

Hạt rơi góc phố, hạt ra ngoài đồng

Hạt long lanh đọng nụ hồng

Hạt tan vào đất hạt vương tóc người

Hạt vui, toét miệng ra cười

Hạt buồn lặng lẽ trách đời éo le

Hạt theo răm ở chân đê

Hạt theo bông cải rời quê lên trời

Phận người như hạt sương rơi

Hạt rơi bờ ruộng hạt nơi cung đình

 

Ngẫm đời duyên nợ, ba sinh

Trầm luân, nhẫn nhịn chữ tình buông lơi!

 

Lương Duyên Thắng