Người dưng

Người dưng
Có những nỗi nhớ dại khờ Của những người Tưởng mình không khờ dại...Nhớ người Ngay trong khi đang nhớ Nhớ người Trong cả lúc đã quên


Có những nỗi nhớ dại khờ 

Của những người 

Tưởng mình không khờ dại...


Nhớ người 

Ngay trong khi đang nhớ

Nhớ người 

Trong cả lúc đã quên


Nhớ 

Khi đầu sát bên đầu 

Tay trong tay nắm chặt 

Khi má áp môi kề 

Và khi ở trong nhau


Nỗi nhớ kiếp này 

Tưởng nỗi nhớ kiếp sau 

Đang vần vũ 

Nhớ ngược về kiếp trước


Nỗi nhớ có nhìn thấy đâu 

Mà như bão lũ 

Dư gió giông dìm chết lãng quên

Dư giập nát để làm vùi dập 

Dư thời gian để thổi đến vô biên


Ai từng nhớ 

Từng thương ai 

Như biển

Hạnh phúc khổ đau 

Nỗi nhớ người dưng…


Nguyễn Quốc Văn