Nhớ một thời mực tím

Nhớ một thời mực tím
Sông Tiền mênh mang Từ trên cao nhìn xuống lấp loáng nắng chang chang Những thảm dừa Những cù lao Xanh đến mỡ màng. Sóng nước xôn xao một thuở

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


Nhớ một thời mực tím 

(Anh Vũ)



Sông Tiền mênh mang

Từ trên cao nhìn xuống 

lấp loáng

nắng chang chang

Những thảm dừa

Những cù lao

Xanh đến mỡ màng.


Sóng nước xôn xao một thuở

Đợi chờ mòn mỏi chuyến phà sang

Hai bờ sông vời vợi nắng vàng

Đúc tượng hoàng hôn 

sân trường sẫm tối.


Cả một thời sôi nổi

Ngắm lục bình, 

bông tím tả tơi.

Hôm nay trở về, thời gian vùn vụt trôi

Xa ngái một thời mực tím vần thơ

Mái trường xưa, 

vẫn ngói màu nâu đỏ…


Những thân dừa vươn tay lồng lộng gió

Cây dừa nào cũng xao xác mến thương

Ngụm nước dừa nào cũng ngọt hương

Chờ đợi ta, đón ta về trước ngõ

 

Nơi ta đã qua, 

nơi ta chưa từng đến

Xạc xào xanh như kỷ niệm 

Chiếc lá đầu tiên 

Rơi đỏ góc sân trường.


Ba mươi năm có lẻ

Giờ gặp nhau 

kể chuyện ngày xưa

Như mới hôm qua

Những hình bóng chưa nhòa

Tếu táo chuyện vui, chuyện buồn, chuyện nhớ...


Xe chuyển bánh

Và người đi, người ở

Bịn rịn bây chừ 

có giống hôm qua?

Rồi tới bao giờ

Ta lại được gặp Ta?