Niềm tự trọng của những đoá hoa

Niềm tự trọng của những đoá hoa
Trời chiều còn cố đi xa Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì Nhận về bao nỗi vân vi Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa


 


NIỀM TỰ TRỌNG CỦA NHỮNG ĐÓA HOA

(Ánh Tuyết)


Trời chiều còn cố đi xa

Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì


Nhận về bao nỗi vân vi

Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa


Phải chi là những đoá hoa

Cũng đừng… lăn lóc thềm nhà người xưa..


Đã từng sớm nắng chiều mưa

Mà sao mặn nhạt,chát chua thế này!


Bình xưa hoa mới đã thay

Còn mong chi nỗi… lắt lay trời chiều


Nhạt duyên… thôi hết cuộc yêu

Cũng đừng níu kéo dập dìu làm chi


Xinh tươi kiêu hãnh lên đi

Là hoa em biết làm gì… hoa ơi!