Nỗi lòng

Nỗi lòng
Đêm nay chợt thấy lòng trống vắng Phấp phỏng trong tim một nỗi nhớ mơ hồ Em chết lặng, hình như mình đã nhớ Thoáng chút giật mình, em thức với âu lo



NỖI LÒNG

(Lương Duyên Thắng)


Đêm nay chợt thấy lòng trống vắng 

Phấp phỏng trong tim một nỗi nhớ mơ hồ 

Em chết lặng, hình như mình đã nhớ 

Thoáng chút giật mình, em thức với âu lo


Có lẽ nào anh chỉ ở trong mơ 

Anh gần gũi mà sao xa xôi thế 

Như không khí mỗi ngày như cơn gió 

Gần gũi vô cùng mà quá đỗi xa xôi


viết lại đây đổi ba dòng diệu vợi

 Ở cuối phương trời, anh có hay

 Em là thế, mà sao anh không thấy 

Anh vô tình, em thêm ghét thời gian


Thời gian trôi, cho nỗi nhớ miên man

 Em cứ ước được về ngày xưa cũ 

Được vô tư bên anh như ngày đầu bỡ ngỡ 

Bởi con tim bấy giờ, nào đâu đã có anh.