Nói với người xưa

Nói với người xưa
Thôi đừng hờn dỗi làm chi Đường trần duyên nợ đến đi vô tình Một lần vướng lúm tiền xinh Mấy đời ngồi gỡ cái tình đa đoan.

Thôi đừng hờn dỗi làm chi

Đường trần duyên nợ đến đi vô tình

Một lần vướng lúm tiền xinh

Mấy đời ngồi gỡ cái tình đa đoan.

 

Quay về bến dọc đò ngang

Hỏi còn ai nhớ người sang cùng mình?

Còn ai ghi bóng tạc hình

Trăng vàng mây bạc đinh ninh một lời?

 
Bao năm bao kiếp bao đời

Quẩn quanh lưu lạc luân hồi bể dâu

Duyên tình trao gửi nơi nhau

Cũng là vay trước trả sau thôi mà...


 

Ngước trông về cõi bao la

Giật mình... chốn cũ nhạt nhòa khói sương

Rời xa nhân thế vô thường

Thang mây đã rạng bước đường về quê…

 

Trần Huyền Tâm