Phố núi yêu thương

Phố núi yêu thương
Em gửi yêu thương và nồng nàn nỗi nhớ Vào dải dã quỳ vàng trên phố núi cao nguyên Em gửi anh bao lời chúc bình yên Trong câu hát trong bài thơ em viết Em gửi nhớ anh vào hàng me xanh biếc Nhánh phượng đầu mùa đỏ thắm sắc yêu thương

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

 

Em gửi yêu thương và nồng nàn nỗi nhớ

Vào dải dã quỳ vàng trên phố núi cao nguyên

Em gửi anh bao lời chúc bình yên

Trong câu hát trong bài thơ em viết

Em gửi nhớ anh vào hàng me xanh biếc

Nhánh phượng đầu mùa đỏ thắm sắc yêu thương

Em gửi cho anh ngàn sợi nhớ sợi thương

Trong bài hát tặng anh giữa hai đầu nỗi nhớ

Anh nhớ em dịu dàng trên cao nguyên đầy gió

Trên dòng sông xanh ngọt mát chốn quê nhà

Anh nhớ em, trong lời hát dân ca

Rất mộc mạc nhưng chân tình đằm thắm

Nỗi nhớ rộng dài như mây trời xanh thắm

Như hoàng hôn chiều xuống gọi đêm về

Như cánh buồm ngày đêm nhớ sông quê

Nỗi nhớ - nỗi nhớ cứ dài như vô tận

Ta mãi yêu em mùi đất đỏ Bazan

Vương trên tóc, trong cà phê mỗi sáng

Tình yêu vững bền như thời gian, ngày ,tháng

Như dã quỳ bạt ngàn trên phố núi yêu thương

 

Lương Duyên Thắng