Tâm sự của đêm

Tâm sự của đêm
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại


Có đôi khi

vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ

le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu...

cũng đủ để cho ta

tim khắc khoải thật nhiều

nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại


Một vài tia sáng ấy

chẳng thể làm sống dậy cả màn đêm

giá lạnh triền miên

hun hút gió thổi giữa miền cô độc...


Ta trông thấy bóng chị Hằng đang khóc

giọt lệ sầu rơi xuống chốn nhân gian

và nghe tiếng thở than

đêm nức nở với mưa ngàn gió hú


Có đôi khi

niềm vui nhỏ chợt bùng lên giây lát

rồi lụi tàn trong bát ngát đêm đen

giọt u hoài mà ta đã từng quên

lại quyến luyến quay về bên giấc mộng...


Dẫu mở cửa cho tâm hồn trống rỗng

nhưng sao lòng còn xao động vấn vương

lại chờ mong tia sáng cuối con đường

soi một chút vào tình thương nỗi nhớ...!


Ngày 18/04/2018

Nguyễn Ngọc Thạch