Tâm tình với mùa Thu

Tâm tình với mùa Thu
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ Hồn ta bỗng hóa thành hạt cốm nhỏ dâng hương.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

TÂM TÌNH VỚI MÙA THU

(Nguyễn Thúy Hằng)


Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu
Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá
Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ
Hồn ta bỗng hóa thành hạt cốm nhỏ dâng hương.

 

Ai nữa cùng mình trước khoảng trời tha phương
Đêm trong veo thắp ngàn sao xa tắp
Mỗi ngôi sao là nỗi niềm hạnh phúc
Chiếu sáng đời người, dẫu giông tố chưa tan.


Khi tâm mình khắc khoải trước thế gian
Thu cứ vỗ sóng miên man nơi bình yên xa thẳm
Chợt hiểu lòng người còn vấn vương nhiều lắm
Những khoảng trời vời vợi thu xưa.


Chẳng phải riêng ai đong nắng đếm mưa
Đau đáu khát một cánh buồm đỏ thắm
Ào ạt đến rồi đi giữa muôn trùng con sóng
Vẫn vững niềm tin khi cập bến, xa bờ.


Chẳng phải riêng ta nuôi nấng ước mơ
Mùa thu thôi bão giông nhạt nhòa khắc khoải
Để sức xuân cùng nắng mưa ở lại
Ru khúc yên bình tươi thắm lá, cành, thu…

                                                

Thu 2015