Về Buôn Mê

Về Buôn Mê
Về Buôn Mê, Nhớ bóng kơ nia soi gương hồ Lắc Thương Dray Nur bạc tóc giữa trời Cưỡi lưng voi nắng Bản Đôn đậm nhạt Nghe tiếng đàn đá gõ những buồn vui


VỀ BUÔN MÊ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

 

 

Về Buôn Mê,

Nhớ bóng kơ nia soi gương hồ Lắc

Thương Dray Nur bạc tóc giữa trời

Cưỡi lưng voi nắng Bản Đôn đậm nhạt

Nghe tiếng đàn đá gõ những buồn vui

 

Về Buôn Mê, 

Giữa rừng xanh uống tiếng cồng Đam San

Chân theo nhịp múa Ê Đê say đắm

Ché rượu cần với tay dài tới sáng

Chiêng núm, chiêng bằng rung nóc nhà rông

 

Về Buôn Mê,

Ta thưởng ta ly cà phê Buôn Mê

Tưởng uống được cả đầy đêm đáy cốc

Phố nhỏ vậy mà sao nhiều quán thế

Hương cà phê vừa xuôi dốc ngược lên

 

Về Buôn Mê,

Quên từng trôi trên dòng đời bơ vơ

Cho cao nguyên lắng hồn mình dịu lại

Tí tách nhỏ những giọt thương giọt nhớ

Vào mỗi sớm mai đắng ngọt thẫn thờ…