Viết cho một vùng biển lạnh

Viết cho một vùng biển lạnh
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa

Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển

Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn

Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây.

 

Những sắc màu cứ mở rộng vòng tay 

Cứ mềm mại, cứ hồn nhiên ríu rít 

Tấm ân tình từ ngàn xưa giăng mây lành quấn quít

Chốn an hoà rừng biển ngợp vào nhau. 

 

Em bồng bềnh trôi trong thánh thót sắc màu 

Chiều nồng nàn thấy đã lòng biển mặn

Núi cao ngút vẫn dáng thiền tĩnh lặng

Rừng thung dung thanh thoát bước thiên thần. 

 

Sự sống triển sinh trong mưa gió vũ vần 

Huyền thoại một thời đất đẻ rừng đẻ nước 

Rét cứ ngọt đằm sâu vùng bể bắc

Khí trong lành cứ toạ những an yên. 

 

Em lắng về nơi rừng núi đã chắp duyên

Biết biển trời khởi thêm huyền thoại mới

Khúc cổ cầm tấu cung thiền đón đợi

Vũ trụ đuề huề muôn nhịp phách tân thiên.

 

Vancouver, 6/12/2019

—-

Tân thiên: vùng trời mới, thế giới mới