Viết cuối mùa đông

Viết cuối mùa đông
Ngọt ngào Xuân se sẽ gọi môi gần Tàn Đông còn chập chờn ngái ngủ Cành Đào vẫn ém chồi phong nụ Ngọn Cát Đằng tím biếc đu đưa.


Ngọt ngào Xuân se sẽ gọi môi gần
Tàn Đông còn chập chờn ngái ngủ
Cành Đào vẫn ém chồi phong nụ
Ngọn Cát Đằng tím biếc đu đưa.

 

Ấm mềm hạt mưa
Thơm tho cánh gió
Tết về xốn xang lối ngõ
Trời đất xuân thì náo nức thiên duyên.

 

Có lẽ nào người đã lãng quên
Để ngày xưa cho riêng mình ta nhớ
Thời gian cứ mỏi mòn rụng vỡ
Mặc dỗi hờn nghẹn đắng bật thành tên.

 

Dấu yêu ơi, còn đó khúc an yên
Trong trẻo vần thơ mây trắng
Ngập ngừng đôi vòng tay ấm
Hạt cát ngọc ngà
nương mắt nắng rơi rơi.

 

Chút men say đã chấp cạn một lời
Cả yêu thương lẫn tủi hờn ngây dại
Phút cuối mùa ta trở về tĩnh tại
Cho bắt đầu một vòng mới Tân Thiên!

 

Trần Huyền Tâm