Với mình...

Với mình...
Nắng ngọt đầu mùa chỉ lối cho em Cái ngõ nhỏ vấn vương mùi hoa đại Khúc nhạc chèo làm em bâng khuâng mãi Duyên phận phải chiều gắn nhịp lứa đôi...




Nắng ngọt đầu mùa chỉ lối cho em

Cái ngõ nhỏ vấn vương mùi hoa đại

Khúc nhạc chèo làm em bâng khuâng mãi

Duyên phận phải chiều gắn nhịp lứa đôi...


Phải không anh trong thương nhớ đầy vơi

Ngọn lửa tình yêu dệt từ nỗi nhớ

Từ cái chung, riêng và trang đời rộng mở

Dệt những ngọt ngào tỏa nắng vào thơ.


Dệt những yêu thương, dệt những đợi chờ

Dệt những mong manh tơ trời liễu rủ

Dệt cả sắc hương chờ ngày kết nụ

Dệt suốt bốn mùa xuân hạ thu đông...


Đã bao đêm rồi con mắt thức chờ mong

Để mặc ánh trăng loang đầy trên phố

Đêm thị xã nằm mơ không thấy biển

Chỉ thấy Dạ Hương ngập lối em đi


Ngắt vạn đài hoa trong những nghĩ suy

Xếp giữa trang thơ hai vần Hương - Thầm ấy

Và thị xã vào đêm vui biết mấy

Bỗng nhớ nôn nao con sóng vỗ bờ...


Anh nắm tay em bước lạc giữa rừng thơ

Mùi hoa đại ấm thêm từng nỗi nhớ

Mong ước bên nhau, ngọt ngào hơi thở

Khao khát một ngày hạnh phúc bình yên. 


Em gọi gió đưa anh về với biển

Về bên em, với biển, với Diêm Điền...


Xuân 1986  

Bùi Thái Phúc