Sương băng

Sương băng
Buổi sáng. Trời còn tờ mờ mình đi ra khu vườn trước sân. Thật bất ngờ. Cả khu vườn khô héo lạnh lẽo bỗng lung linh một màu trắng trong im phắc lạ lùng.

(Ảnh: Phương Thủy)


Sương băng

(Tùy văn Nguyễn Linh Khiếu)


Buổi sáng. Trời còn tờ mờ mình đi ra khu vườn trước sân. Thật bất ngờ. Cả khu vườn khô héo lạnh lẽo bỗng lung linh một màu trắng trong im phắc lạ lùng.

Mọi cành cây ngọn cỏ đều được bọc cẩn thận một lớp sương băng trong suốt non nớt mỏng manh.

Khu vườn thân thuộc là thế bất ngờ trở nên một thế giới trắng trong hư ảo vừa lay động vừa lung linh dị thường.

Nhịp điệu của thời tiết biến chuyển vạn vật. Lạnh giá có phép màu của lạnh giá.

Băng non đầu mùa đẹp run rẩy tráng lệ nguy nga. Huyền ảo mỏng manh quá chỉ tỏ rạng chút ánh ngày đã dịu dàng ứa lệ tan chảy giàn giụa.

Sương băng non nớt dịu dàng tan lặng lẽ.