- Tản Văn
Tạp nghĩ về hoa
Sau những ngày Tết, ngày lễ, ngày kỉ niệm gì đó và ngày rằm, mỗi khi cầm những bông hoa đã tàn ra khỏi nhà mình và mang chúng đến thùng rác, lòng cứ bần thần, nao nao rất lạ.
Chuyện xưa
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá.
Tự nhiên và con người
Con người ngày càng xa rời Tự nhiên. Không những thế, họ nghĩ là họ có thể cải tạo thiên nhiên được. Họ đào núi phá đồi, lấp sông vượt biển... bắt mọi thứ thay đổi để phục vụ cho nhu cầu của con người.
Nhớ hương Tết xưa
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế.
Nghĩ về hạnh phúc
Trong đời, hầu như không có ai không khát khao hạnh phúc. Vậy hạnh phúc là gì? Làm thế nào để có được cuộc sống hạnh phúc? Cho tới hôm nay, hai câu hỏi trên vẫn là những câu hỏi chưa có câu trả lời thật thỏa đáng.
Tồn tại
Vua muốn đi nghỉ, sai người đi tìm địa điểm. Khoảng hơn ngày sau, người đó truyền tin về rằng: muôn tâu, thần tìm được một nơi rất đẹp, đứng ở cửa sổ nhìn ra,
Con trâu thời thơ ấu
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng.