- Trang thơ
Đuốc và Mặt trời
Tôi sinh ra trong khu rừng rậm, Chỉ thấy lờ mờ những bóng hình, Đom đóm, đuốc rêu là ánh sáng, Soi đường tìm kiếm nước, ốc, sên.
Vận
Đừng nói Đông tàn sen trốn rét, Chỉ là bùn ủ ngó xanh thôi. Đông về khô hạn bùn đen phủ, Hạ đến vận mưa nụ bung chồi.
Chuồn chuồn
“Chuồn chuồn bay thấp thì mưa, Bay cao thì nắng bay vừa thì râm”. Chuồn vờn mặt chúa sơn lâm, Nắng mưa ta quyết ngươi gầm mà chi.
Sông La và Mẹ tôi
Dập dềnh sóng nuớc sông La Trôi trong bất tận, gần xa bồi hồi Bể dâu một kiếp con người Đêm nay, ta lại được ngồi với sông Ầm ào, mưa thác cơn giông
Se sẽ
Nghiêng buồn đổ ít chút vui Gọi bầy se sẻ lui cui cùng tìm Niềm vui non nớt tiếng chim Chập chờn cánh vẫy dáng hình trời xanh Niềm vui ơi, quá mong manh
Cùng người đẹp xứ Tuyên lên Đồng Văn
Đường lên hun hút ngàn trùng nhấp nhô đỉnh núi trôi trong sương mờ Quả pao ném thủng miền chờ bồng bềnh đá nổi nhịp mưa nghiêng chiều
Thanh minh, gọi mẹ
Hội làng nhằm tiết Thanh minh gò xa heo hút lạnh mình Mẹ thôi Dọn vài khóm cỏ vãi rơi sao lâu mấy chục năm trời chưa xong Thanh minh lúa rét ôm đòng