- Trang thơ
Mẹ ơi!
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày. Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say.
Viết cho một ngày đông
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết
Tấm chăn em dệt
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô
Thuận thiên và cân bằng
Rừng thuận thiên: thưa, rậm Núi thuận thiên: thấp, cao Sông thuận thiên: sâu, cạn Biển thuận thiên: sóng trào Đời cân bằng: bình lặng Người cân bằng: thanh cao Tình cân bằng: thắm thiết
Ăn bánh
Anh yêu em Yêu người đàn bà dịu dàng Yêu cả người đàn ông dũng mãnh Em một nửa ngày Đựng trong một nửa đêm Em yêu anh Yêu ngọt ngào thánh thiện Yêu cả những đắng cay hiển hiện
Tâm sự đêm khuya
Vào tuổi "xưa nay hiếm" Chưa cảm thấy quá già! Đôi khi vẫn chuyện phiếm Dù thành ông, thành bà… Vẫn nhảy múa, hát ca "Thả phanh" cùng bè bạn Chơi với cháu ở nhà Chẳng bao giờ biết chán!
Cây Trinh Nữ
Tròn xinh như con mắt Hoa nở tím bên đường Cái cây dại bình thường Bao nhiêu người bắt gặp Mình đầy gai nhọn sắc Búp lá vẫn non mềm Giữa chiều hè bụi trắng Vẫn một màu xanh êm