- Trang thơ
Trăng lu
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở...
Sông reo
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm
Này này....
Ơi con vịt xanh cổ tía Sao chăm lót ổ nằm kêu, Cỏ êm nệm lông rực rỡ Không bay giang cánh trời cao. Ơi đứa vênh vang trọc phú, Ngươi góp ít, phá quá nhiều. Sao chẳng biết lo gom nhặt,
Mưa ngâu
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang
Nước Nhật mùa lá vàng lá đỏ
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ
Tản mạn thu
Giữa dòng đời mải miết Bất ngờ chạm sắc Thu Lòng quên đi mỏi mệt Tỉnh thức những cơn mơ... Khắc khoải nỗi đợi chờ Sấu giòn môi ngọt lịm Em trong tà áo tím
Mẹ tôi
Mẹ tôi còn xa Mới đạt hoàn hảo Bà chẳng bao giờ Học trường tốt nhất Mặc quần áo đẹp Hay có nhiều tiền Nhưng khi tôi nhìn Bà có những cái Tiền không thể mua