- Trang thơ
Quê hương
Đã nghe hương gió biển Trong lành và rất gần Tiếng mặn mòi của sóng Dập dồn dưới nước chân Tôi lặng nghe biển hát Khúc êm dịu chiều nay Nghe tiếng lòng biển khát Nhớ thương ai tháng ngày...
Nhớ quê... ta lại về quê!
Nhớ quê... Ta lại về quê Canh don, sứa muối, bề bề rang me (*) Rau xanh sạch, mát bóng hòe Hương cau thơm ngát đầu hè đêm trăng. Đi trăm nơi... Chẳng đâu bằng
Quán gió
Gió tràn ngập bước người thăm Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà. Gió rung lời hát dân ca Gió reo luyến láy guitar dập dìu. Gió đưa trưa gắt về chiều Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng.
Thơ về suy đoán vô tội
Không ai bị coi là có tội Khi chưa có bản án có hiệu lực của tòa Nguyên tắc ấy có từ xưa xa lắm Để người đời mãi mãi tụng ca Dẫu bị bắt để điều tra Dẫu cáo trạng đã hoàn thành cáo buộc
Cần
Hoa cần nắng để hoa khoe sắc Biển cần sông để biển dâng đầy Anh cũng thế anh cần ánh mắt để anh bay tới chín tầng mây.
Ngáo
Mấy hôm mải đọc sách Quên béng mất làm thơ Người ngác ngác ngơ ngơ Vợ bảo mình bị ngáo. Túm vội được chiếc áo Phăm phăm chạy ra đường
Mưa ngâu thời @
Ngày xưa Ngâu tí tách thôi ví như nước mắt hai người gặp nhau Bây giờ mưa rõ thật lâu đường thành sông, muốn đi đâu dùng thuyền ...