Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.

Ngày của Mẹ* là hôm nay Lòng chẳng nhớ, bởi ta hay làng màng Đò quên bến hẹn sang ngang Cánh cò quên...

Anh đã bay lên mây cao Từ phía sau Người ta chỉ trỏ phẩm bình khôn dại Phải chăng họ muốn anh ở lại...

Truyện rằng khi lấy được kinh Vượt sông bị ướt nên đành đem phơi Thầy trò Tam Tạng rụng rời Kinh...

Có một người nước Tống Đang ở dưới ruộng cày Thì thấy một con Thỏ Chạy đâm vào gốc cây. Chắc Thỏ sợ...

Sắc không sao hiểu tự thiếu thời, Trăm hoa tâm trải mỗi xuân tươi. Nay diện chúa xuân đà khám phá,...

Ông ho ra số đỏ Ông khạc ra thằng Xuân Bây giờ còn nhí nhố Ngoài đời và trong văn Nhổ vào sư gõ mõ...

ve xé toạc cả khoảng trời tháng Sáu phượng rực màu con sông hạ bâng khuâng áng mây hồng hờ hững rảo...

Hạ năm xưa rộn rã tiếng ve ngân... Muôn cánh phượng giăng đầy trên lối nhỏ, Thoang thoảng đưa... lời...

Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ tiến sĩ kinh tế Bùi Đại Dũng - một thành viên của Nhà Búp: tập văn xuôi “Bãi Vua” - Nhà xuất bản...
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |

Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …

Ngày của Mẹ* là hôm nay Lòng chẳng nhớ, bởi ta hay làng màng Đò quên bến hẹn sang ngang Cánh cò quên nắng dềnh dang về chiều Tuổi gần trăm, đã bao nhiêu

Có một người nước Tống Đang ở dưới ruộng cày Thì thấy một con Thỏ Chạy đâm vào gốc cây. Chắc Thỏ sợ ai đuổi Hay là mải kiếm ăn Mà chạy nhanh như thế Vỡ đầu rồi chết nhăn.

Những câu thơ ấy mang một vẻ đẹp buồn và lặng như một bản nhạc xưa vang lên trong buổi chiều nhạt nắng – nơi cảm xúc không cần lời giải thích, chỉ cần lắng nghe là đã thấy trái tim mình se lại.
- Cảm thức “phồn sinh”, lay thức buổi giao mùa
- Người thơ Kim Chuông
- Âm hưởng "đề, thực, luận, kết" trong lục bát truyện Kiều
- Phát biểu của TS Bùi Đại Dũng tại Lễ kỷ niệm Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm mới
- Những trang viết từ trái tim có nắng
- Phát biểu của nhà thơ Kim Chuông tại Lễ ra mắt sách của các thành viên Nhà Búp

Khi tàu vào thành phố xa lạ... Thấy ánh đèn phố vốn chưa từng quen Anh mở lá thư em trao lúc chia tay Bỗng cảm thấy chưa bao giờ nhớ thế Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm Chẳng nhìn...

Trong "Lá thư buổi sáng" (아침의 편지), nhà văn Hàn Quốc 고도원 (高道源/Cao Đạo Nguyên) có nói đến khái niệm về người sáng tác, ta hay gọi là nhà văn, hay tác giả. Khá thú vị.