Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.
Quả khô năm ngoái đương còn Hoa vàng năm mới đã tròn ngọn cây Nắng chiều nghiêng ngả như say Mây...
Xưa quê nghèo lấp xấp cánh đồng hoang Là lau sậy xanh ngút ngàn cỏ dại Là nắng nẻ chân chim, là mưa...
Câu trong ảnh là "Việc Bạn cảm thấy biết ơn mà không biểu lộ cũng giống như việc Bạn đã gói quà...
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình...
Dường như gió đã về Dường như trăng đã lặn Nước nặng mình trong giọt Lúa trở mình tách bông Bụi...
Vợ thì thấp bé nhẹ cân Áo quần giản dị chả cần phấn son Miếng dở cho đến miếng ngon Chăm chút...
Xửa xưa từ lâu lắm Đạo Phật thịnh hành rồi Con nhang và phật tử Có ở khắp muôn nơi. Chùa chiền...
Người đời có câu “thay đổi như thời tiết” thật chả ngoa. Bởi mới hôm qua thôi, cả Miền Bắc còn sùng...
Trang mạng văn chương Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các bạn độc giả tập thơ "Huyền" tác phẩm mới của nhà thơ Bùi Thanh Huyền - một thành viên Nhà Búp, qua bài thẩm bình của nhà thơ Kim...
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình khiến ai cũng rưng rưng về việc làm cao đẹp của gia đình thầy giáo Chung Tôi không kể về thầy giáo...
Quả khô năm ngoái đương còn Hoa vàng năm mới đã tròn ngọn cây Nắng chiều nghiêng ngả như say Mây chiều xuống tắm Hồ Tây cùng chiều Có đôi trai gái tuổi yêu
Vợ thì thấp bé nhẹ cân Áo quần giản dị chả cần phấn son Miếng dở cho đến miếng ngon Chăm chút dành dụm nhường con nhường chồng.
Người đời có câu “thay đổi như thời tiết” thật chả ngoa. Bởi mới hôm qua thôi, cả Miền Bắc còn sùng sũng nước trong cơn dỗi hờn của nàng Ngâu. Ấy vậy mà sáng nay, đất trời Hà Thành lại đã lung linh...
Đã lâu rồi em về lại biển đêm Trăng cô lẻ nơi cuối trời lặng lẽ… Sóng nhớ ai mà cồn cào đến thế Cứ xô bờ dào dạt mãi không nguôi Ngủ ngoan nào, ơi con sóng đầy vơi Ngủ ngoan nào vầng trăng xanh...
Câu trong ảnh là "Việc Bạn cảm thấy biết ơn mà không biểu lộ cũng giống như việc Bạn đã gói quà nhưng lại không gửi tặng". Câu này có lý. Nhớ có đọc 1 câu tiếng Hàn ghi trong Kinh Thánh,...