- Sáng tác mới
Sổ mẹ ngày mùa Từng chùm con số Chùm xanh chùm đỏ Xếp hàng như sao. Chùm xanh màu lá Thợ gặt viết lên Số như gốc rạ Theo sau lưỡi liềm....
Sông Lam hay là sông Cả Hai sông cũng chỉ một dòng Vỗ về trong ta ký ức Bên bồi bên lở đục trong Bờ lau triền sông vẫy gió Gọi nhau về thuở mục đồng Bạn ơi bây giờ xa lắm Ai về thăm lại bến sông...
Bùi Thanh Huyền và tôi thân thiết từ thuở ấu thơ khi cùng trong đội tuyển học sinh giỏi văn toàn miền Bắc (lớp 4/7) sau đó lại cùng trong đội tuyển học sinh giỏi Quốc gia (lớp 7/7) và cùng được tuyển chọn vào học lớp đào tạo thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ thuật của tỉnh Thái Bình (Đây......
Vầng trán bà giống như bãi biển Mỗi nếp nhăn là con sóng không tan Mà mỗi nếp nhăn là dấu ấn một lần Bà chịu đựng gian nan mất mát...
Hà Nội chiều đó anh đi Trời bỗng đổ mưa như trút Con đường đang đi hoá lụt Hồ Tây vắng bóng sâm cầm Hà Nội chiều ấy vắng tanh Bản dân ca chiều dang dở Trong mưa người đi, ta hứa...
Núi Tản Viên đội mây soi sông Đà Sơn Tinh, Thủy Tinh cúi đầu dâng lễ Niệm bến Đục nâng con đò lướt nhẹ Vào tiếng chuông thơm ngan ngát chùa Hương......
Một buổi sáng mùa hè đang chớm. Thức dậy trong tiếng nhạc êm đềm, du dương. Tiếng chim hót trong veo. Tiếng giọt sương đang khe khẽ tan mềm trong không khí hân hoan đón chào ngày mới. Tiếng tia nắng nhẹ xoay gót bước ra từ mật ngọt ấm nồng nơi vầng chăn mây bông trắng. Tiếng của làn gió trong lành......
Khi đang chuẩn bị gục xuống vì mệt mỏi, lời động viên ngắn ngủi của Cha như một chỗ bấu víu vững chãi để cô bám vào và đứng lên. Trong cuộc sống, ta đừng tiếc lời động viên dành cho nhau, biết đâu, lời động viên của ta lại là chỗ bấu víu về tinh thần cho ai đó. Việc khó là chuyện đương nhiên, vậy......
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Người Nhật có một lý lẽ sống rất hay. Đó là Sá tịch, hay còn gọi là Wabi - sabi (わび・さび, 侘・寂), tức là Thô -Tịch, triết lý về việc đề cao sự không hoàn mỹ, tìm thú vui và sự an nhiên trong tình trạng không hoàn hảo, là khái niệm về sự bất đối xứng, sự thô ráp, sự lược giản hoá, sự cần kiệm, sự khắc......
Cũng có thể một lúc nào đó trong cuộc sống bận mải, bạn bất chợt nhớ về những bóng hình yêu dấu, những nụ cười hiền hòa, những nét chữ thân thương của một thời mực tím. Rồi khi bị cuốn đi trong những lo toan thường nhật, bạn bỗng dừng lại và nhận thấy mình đang ngu ngơ, vô định. Bạn sẽ thấy mình......
Chợ làng họp giữa vòng cây Em đi vai áo quyện đầy hương thơm Ổi lê chín nắng trong vườn Để cơn gió cũng lạc đường bay qua....
Khi xin chữ Tâm, hẳn là bởi ta muốn bồi đắp cho tâm của ta được đầy đặn hơn. Nhưng đầy đặn như thế nào, bằng cái gì thì ta lại ít nghĩ đến. Nếu Tâm của Bạn là một cái bình thì Bạn đang chứa gì trong đó? Cái đang chứa đựng đó là do Bạn chọn, hay chỉ để tùy mặc ngẫu nhiên?...
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn......
Rặng ổi xanh màu lá Mỡ màng sắc phù sa Vườn ngâu đi khắp ngả Vẫn thơm đầy hương hoa Mẹ dắt em đi qua Chiếc cầu tre xinh xắn Đặt chân lên mặt đường Hương táo bay ra đón...
Gửi lại nhé, giảng đường xanh mơ ước Tiếng đời vang náo nức qua phòng Đường đi học bước chân dài khát vọng Nghe bác tài gắt gỏng lúc nhờ xe...
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Đọc gần năm chục bài thơ của Hồng Oanh trong tập “Hoa nở không mùa”, một cảm xúc thật khó tả, bồng bềnh như trận gió đầu tiên của mùa về sau những ngày dài khao khát bừng lên. Quen quen lắm mà lạ lạ thường. Thơ Hồng Oanh không màu mè, kỹ xảo; nó thật thà, thắng thắn một cách cương trực; nó sừng sững......
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời....
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!