- Sáng tác mới
Vào những năm Đạo Quang và Hàm Phong đời Thanh, tiên sinh Ngưu Thụ Mai đảm nhiệm chức tri phủ Ninh Viễn. Ông là quan thanh liêm, chuyên cần và cẩn thận, thành tích chính trị nổi bật, dân chúng đều ca tụng. Bỗng nhiên một ngày xảy ra động đất lớn, nhà ốc toàn thành đều bị đổ sập, số người tử thương......
Tôi đi tìm mặt trời Chín mặt trời đã trôi về sau núi Càn khôn lặng lặng những vòng quay cuối Biết bao mùa hoa tím rụng rơi. Tôi đi tìm mặt trời Nắng vàng ran ran trong ngực...
Buổi sáng nay có gì khác lạ. Trời trong xanh nắng vàng rực rỡ. Gió mơn man thủ thỉ bao điều. Bát ngát sân trường dàn hợp xướng ve kêu. Phượng cuống quýt đơm từng chùm hoa lửa....
Trên sân cỏ màu xanh Cạnh dãy nhà cũ nát Bông điệp vàng Che ngang ánh mắt Một kiều nữ gót son Đứng ở đằng xa Một chàng trai chân đất Muốn lại gần...
Tháng Tư gió hát khúc hè Tháng Năm nắng dắt ta về thăm quê Tháng Sáu sấm gọi mưa về Tháng Bảy dâng nước ngập đê đầu làng Tháng Tám cơn lũ dềnh dàng Vội vàng thúng mẹt, vội vàng đôi quang...
Ngược phà Tân Đệ lên đê Theo ong lấy mật tôi về Thuận Vi Mênh mang sắc đất nhu mì Giữa xôn xao lá , bước đi ngập ngừng...
Mình đang ấp ủ viết về tiếng gọi "đò ơi" ở quê nhà với tâm trạng của một người lữ khách, rồi tâm trạng của người có nhà ven sông và cả tâm trạng của một anh lái đò khi đã có những ngày tháng làm anh lái đò thực sự ngay bến sông quê. Nhưng ký ức về con sông Ngàn Phố sao mà bộn bề đến vậy....
Bên này là cuối xuân Hoa dại còn nở rộ Quê nhà là đầu hạ Phượng đỏ khắp đường đi Bên mình đang mùa thi Bằng lăng buồn tím ngắt...
Đời liền giai điệu đồng dao Tĩnh tâm lấm láp ai nào lãng quên, Đường dài mô mấp triền miên Đồng dao rồng rắn sóng bên vào đời....
Sáng hè lạc bước đến một miền Bằng lăng nở, không gian tràn sắc tím Bỗng thấy dâng trào niềm thương mến Hết mình, bằng lăng nhuộm cả ta!...
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Những bậc trí giả thường nói rằng: “Đời là bể khổ”, con người dù là ai cũng đều không thoát khỏi cái “khổ” này. Kỳ thực, nếu thay đổi cách nhìn, sẽ thấy rằng nó lại là thứ nguyên liệu tốt để tôi luyện ra một con người trưởng thành....
Yêu rất nhiều ký túc xá mình ơi Những dãy nhà, những đường cây xanh lá Các cô gái, các chàng trai ồn ã Cùng một thời tươi trẻ, thơ ngây....
Sài Gòn mưa nắng hai mùa Sáu tháng nắng, sáu tháng mưa nhịp nhàng Tháng mười một đến tháng năm Nắng say mềm nắng chang chang suốt ngày...
Tôi có một dòng sông để nhớ Một con đường ngập nắng tuổi mười ba Tôi có cả mùa hoa gạo tháng Ba Cháy đỏ rực hết mình trong thương nhớ...
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại...
Ngày 08/4 Âm lịch (30/4/2020) là ngày kỷ niệm Phật Thích Ca đản sinh. Ngoại trừ người chuyên sâu thì ít ai hiểu ý nghĩa câu niệm Phật cửa miệng mà ta hay dùng....
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Một ngày trốn nhân thế lao xao Tôi được tặng một nụ cười rạng rỡ Trong ánh mắt yêu thương trái tim tôi khai mở Tôi nhớ về một nơi xa xăm....Một ngày tôi được tặng hoa sen Đóa hoa xanh lung linh chín chữ vàng sáng tỏa Tâm trí tôi như đóa hoa bừng nở Tôi thấy quê tôi ở cuối một con đường…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!