- Sáng tác mới
Với cha mẹ , con cái Cho dù đã trưởng thành Vẫn yêu vô điều kiện! Và sẵn sàng quên mình... Các " bướm" khi rời "kén" Nhiều khi thấy chênh vênh Trước con đường tự chọn...
Em ru anh mòn vẹt đêm hè Em ru anh thức mà nghe lòng mình Trời cho em cái miệng không xinh Bàn chân nát đá cuối ghềnh vẫn theo. Tình yêu lớn bởi tình yêu...
Tình đầu dễ mấy ai quên trang thư khuôn mặt mưa đêm xóa nhòa Nét mờ người vẫn hiện ra gương mặt con chữ ướp hoa mưa chiều, Đốt thư tro được bao nhiêu...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Gần đây, bên Hàn ồn ào vụ một chính trị gia bị dư luận phê phán vì dùng từ "dương đầu cẩu nhục" (양두구육 - 羊頭狗肉) để ám chỉ bản chất một người khác. Việt Nam ta nói "Dương đầu cẩu nhục" là treo đầu dê bá...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Trong sáng tác văn học việc chọn từ ngữ chuẩn xác và thích hợp để thể hiện đúng ý mình, đúng niêm, đúng luật, đúng cách hợp vần, đúng điệu phối thanh... luôn được người viết coi trọng. Nhiều điển hay tích lạ xưa nay kể rằng không ít nhà văn, nhà thơ đã phải lao tâm khổ tứ, vò đầu bứt tóc, thậm chí......
Sẽ có một ngày ta về nơi phố cũ Thăm lại hàng me, thăm ghế đá ta ngồi Đi dọc đường quen ngày ta chung lối Thời gian vô hình đâu dễ hoá hư vô...
Chia tay, hoa phượng nở. Rừng rực lời chia ly cháy đỏ sân trường. Dâng trong tôi nỗi nhớ niềm thương. Phượng cứ nở khiến hồn thêm khắc khoải. Chia tay, có bao giờ trở lại tuổi học trò trong sáng đáng yêu? Mái trường xưa tím mãi những buổi chiều, sân khao khát nhớ từng bước nhỏ....
Người đi gió cuốn cuối trời Con thuyền ở lại chơi vơi giữa dòng Sông mênh mông, nước mênh mông Cánh buồm đỏ thắm còn không hỡi người?...
Vô tình gặp chùm hoa dại Bâng quơ nở tím ven đường...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!