- Sáng tác mới
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
Mùng 9 tết rồi. Đào quất đã hoàn thành nhiệm vụ quay lại kiếp luân hồi. Sáng nay, còn tấm bánh chưng của nhà gói lấy. Bánh ngon quá. Mùng 9 rồi vẫn dẻo vẫn thơm....
Nhớ lại chuyện ăn của sinh viên thời bao cấp. Thời kỳ ấy có ăn là sướng rồi, chỉ cần no đâu cần ngon. Có khi là cơm với bo bo, bánh mì hấp, khoai Tây luộc chấm đường…...
Hàn Quốc có một bài hát tên Thất Giáp Sơn (칠갑산). Bài không dài, có 2 khổ, nhưng mà buồn, rất buồn. Buồn vì nó là tâm sự của một cô gái phải để lại mẹ già một mình mà theo chồng. Trên đường đi, đứng trên đỉnh Thất Giáp Sơn ngoái lại nhìn mẹ mà khóc....
Ở Châu Âu, hết tháng Ba, qua đầu tháng Tư thời tiết thật đẹp. Nắng vàng trải khắp nơi. Nhiệt độ trung bình trên 10 độ C. Cây bắt đầu xanh tươi trở lại. Cả cánh rừng mùa đông trơ cành khẳng khiu, sần sùi và nâu sẫm nhưng chỉ sau mấy ngày nắng ấm, cây đã đâm chồi nảy lộc......
Bà nội tôi 94 tuổi, móm mém chẳng còn cái răng nào nhưng vẫn ăn được bánh đa, mỗi ngày vẫn chăm mấy đứa chắt, đi bộ giữ sức khoẻ và đặc biệt rất minh mẫn. Mỗi mùa đông, Bà nội vẫn vận cái áo len và cái khăn nhung tôi mua tặng 15 năm về trước. Bà nội vẫn thích giản dị vậy thôi....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về, dằn cái cồn cào trong dạ xuống. Khi no, chúng xoa dịu, làm cho nỗi nhớ đồng quê phần nào được nguôi ngoai....
Tính bà tôi vẫn thế, lúc nào cũng hiền hậu và thường kể chuyện ngày xưa cho bọn tôi nghe. Từ ngày về với bà, tôi được biết thêm bao nhiêu chuyện, có chuyện chỉ riêng bà biết thôi. Bà bảo ngày còn trẻ, tóc bà dài và xanh lắm phải quấn lên mấy vòng khăn mới hết, cả làng ai cũng khen, thế mà bây giờ......
Khác với các thành phố biển miền Trung như Đà Nẵng, Nha Trang… với du lịch thương trường ồn ào, Quy Nhơn lặng lẽ, hoang sơ theo cách của riêng mình. Khách cứ đến, cứ đi, không ồn ào náo nhiệt. Quy Nhơn như một cô gái mới lớn, hồn nhiên, vô tư. Quy Nhơn cũng giống như một ông già trải đời, trầm tư,......
Bột, Đen, Mập, Còi, Lùn, Sếu . . . vân vân và vô số kể, đó là những biệt danh mà một thời chúng tôi đặt cho mấy đứa bạn trong lớp để sau này lại mỉm cười mỗi khi nhắc lại. Tuy nhiên, không phải ai cũng biết, cũng nhớ về gốc tích những biệt danh của bạn bè....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!