- Sáng tác mới
Tôi tin người ấy đa tình Cứ trông cái dáng, cái hình mà xem Tóc thì như gió bồng bênh Miệng cười rộng cả bốn bên tiếng cười Mắt như trầu thắm, cau tươi...
Một lần, tôi được đọc được một bài viết về hoa quỳnh – những bông hoa nở trong đêm, trắng muốt, mùi thơm quyến rũ và “chỉ những ai yêu hoa mới được thưởng thức vẻ đẹp ấy”. Vậy là tôi ao ước có được một cây quỳnh để trồng bên cửa sổ, tưởng tượng vào những buổi tối đầy sao,...
Nhân nay đã hết, Duyên thời đã đoạn, âm thanh buồn xao động bốn phương Cha mẹ khuất núi, lại thêm người thân rời xa. Thôi việc cơ quan, liên hệ đồng liêu đứt đoạn. Bớt đi chút rượu, ngày dài thêm ra. Lũ bợm nhậu vẫn rủ rê ngày nào, giờ điện thoại cũng thưa thớt hẳn....
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Minh biết mẹ mình từng “xịn sò” muộn thế, bởi lúc sinh nó thì chị Nếp đã thôi làm lãnh đạo xã. Năm bảy bảy, khi xã chị sáp nhập với xã trên làm một, địa giới từ tiếp giáp một tỉnh lên hai; cùng với rất nhiều cái mới phải căn ke hài hòa đại diện khu bao nhiêu dân ngồi ghế gì....
Bài thơ “Đợi thu” của Bùi Thanh Huyền là một bức tranh lãng mạn đầy cảm xúc về mùa thu – mùa của tình yêu, nỗi nhớ và sự mong chờ. Qua từng câu chữ, tác giả không chỉ vẽ nên khung cảnh thiên nhiên mà còn khắc họa những cung bậc tình cảm sâu lắng, khắc khoải của con người trong dòng chảy thời gian....
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít......
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo....
Bao ngày đất khách mải mê Hôm nay chợt nhớ bến quê của mình! Đi là đến - Nghĩa với tình Bến quê đẹp đến giật mình! Quê ơi...
Có hai hạt mầm nằm cạnh nhau dưới lớp đất dày trong một khu vườn. Mùa xuân về, chúng nghe thấy tiếng chim ríu rít phía trên.Mưa phùn thì gửi xuống cho chúng những giọt nước ấm áp như thầm bảo "Hạt mầm ơi, lên nhanh đây với chúng tôi nào"....
Nhà Cu Di ở gần đê. Muốn ra đường làng phải đi qua ngõ nhà Cò Bé. Sáng nào Cu Di cũng gọi Cò Bé cùng đi học. Cứ gặp nhau là Cu Di kể các giấc mơ đêm qua của nó cho Cò Bé nghe. Giấc mơ nào cũng đẹp đẽ vô cùng....
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học....
Hòn Sơn – hay còn gọi là xã đảo Lại Sơn, tọa lạc trên vịnh Hà Tiên thuộc tỉnh Kiên Giang, cách thành phố Rạch Giá 65 km. Đây là hòn đảo nhỏ nằm giữa đảo Nam Du và đảo Hòn Tre, diện tích chỉ hơn 11 km2 nhưng lại có rất nhiều bãi biển đẹp đến nao lòng...
Chiều nay, mở điện thoại xem lại những hình ảnh của đại gia đình mình, con lại thấy nhớ bố vô cùng! Con mới hiểu. Có những thứ thời gian đã qua đi là vĩnh viễn mất đi... Ở lại, có chăng, chỉ còn là những ký ức và hoài niệm...!...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh cuộc đời là gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày hè nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!