- Sáng tác mới
Đừng nói Đông tàn sen trốn rét, Chỉ là đang ủ ngó xanh thôi. Đông về khô hạn bùn đen phủ, Hạ đến vận mưa nụ bung chồi....
Sáu năm rồi thơ chảy Mẹ và con tay ấm bàn tay Yêu thương, nhắn nhủ đủ đầy Vần thơ ấy vẫn còn xanh dầy dậy. Và chiều nay gió dừng chân gõ cửa Báo đông về, con vẫn nơi xa....
Gió vừa đủ lạnh Để nép vào nhau hoạ mi giang cánh Trắng muốt một màu Mưa rơi đủ nhẹ Để che chung ô Lá bay thật khẽ...
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Đêm khuya ra sân thượng, Vẫn vàng trăng dãi dầu, Mờ mờ trời hư ảo, Đông về chút hanh hao. Sài Gòn chưa chợt giấc, Tịnh không mọi lao xao, Nỗi niềm chi trăng thức, Khiến lòng này xôn xao?...
Kỷ niệm bỗng lìa cành, Cả rừng thu lá đỏ, Hương cốm nào cuối phố, Nắng bỗng bừng lên, trong ngọn gió hanh... Sụt sùi Đông về, Kỷ niệm ướt mong manh, Xin chút gió Xuân, Xin hầm hập gió Lào,...
Một chấm lạnh, Ngưng tiếng chim đang hót. Đất trời im, Thanh trong đến vô cùng. Đám mây nào, thả từng giọt rưng rưng. Những nốt lặng dương cầm, Xốn xang niềm thân mật....
Nhâm nhi chén tửu hoàng hoa Chạnh lòng Lý Bạch bài ca bốn mùa* Xuân trong hương cỏ gió đưa Hạ sen lay sóng nước hồ mang mang In trong ly rượu cúc vàng...
Ai nói nhân gian không trong bể Khổ? Kiếp phù sinh ngắn ngủi, Ba vạn sáu ngàn lần, Mặt Trời rụng nở, Sóng Luân hồi ngơm ngớp lạnh tê tay......
Hà Nội tiễn ngâu trong chớp trắng cánh cò Tháng Chín Tây Hồ nồng nàn nắng Hạ Cô-pen-ha-gen hanh hao cây lá Đã thấy đông về nơi héo hắt mưa rơi. Những mắt nắng hôm qua còn biêng biếc mây trời Giờ xác xao co ro cánh rụng...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Ngu công di sơn (tiếng Hàn 우공이산 tiếng Hán 愚公移山 - ngu công di sơn). Ở đây, Ngu- đần, công - ông già (Thư Công là ông già nuôi khỉ, Ngu công là ông già chất phác), di - dời chuyển, sơn - núi....
Đông về anh đã ngóng thu sang Để anh được đến nắm tay nàng Cài lên mái tóc bông cúc trắng Gửi gắm hồn anh bao gió thu Mưa xuân nặng hạt ngỡ mưa ngâu Cầm dù đứng đợi biết về đâu...
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi....
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Trời chang chang nắng nên hè Phượng hồng đỏ lửa hạ về thật nhanh Chim gù gọi bạn bên gành Vườn heo may gió nên thành mùa thu. Trời cao xanh bỗng âm u Mưa phùn gió bấc mùa thu qua rồi...
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Ở ngoài ấy đông về lạnh lắm Chị gửi ra mấy vạt nắng hồng Dù rằng em chỉ thấy hư không Nhưng đây là tấm lòng yêu dấu Biết em tôi gió mùa rét thấu...
Tử đằng là loại cây dây leo thân gỗ, rụng lá vào cuối thu đầu đông, quãng thời gian sau đó là quãng thời gian ra hoa và nảy chồi của cây. Chữ TỬ ở đây là màu tím tía (rau tử tô hay tía tô); chữ ĐẰNG nghĩa gốc là cây mây....
Dối mình bóp chết mỏi mong Lúa mơn mởn nghén ôm đòng về quê, Tháng ngày chật chội lời thề tục ngữ cắn kén tằm về với dâu, Con ngài cắn tổ tìm nhau ôm cho khỏa lấp miền đau bến chờ…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!