- Sáng tác mới
Hoa mua nở tím đồi mua Ngày anh đi lính, em chưa lấy chồng Đường hoa mua tím trập trùng Nụ hoa mua giấu trong lùm lá mua...
Trong đời người, điều quan trọng không phải là tốc độ, mà là định hướng. Phương hướng mà ta đang miệt mài đi tới, nếu nơi đó không đúng là nơi ta muốn đến, thế chẳng phải đáng tiếc lắm sao....
Lanh chàm dệt tấm khăn Piêu Ngón thon tay noọng ngoan thêu tình rừng Hoa Bầu (*) kín đáo ngượng ngùng Nên men quả trám nhập khung kỷ hà Thổ cẩm chỉ đỏ thùa hoa Hạt bạc xà tích bung xoa tua hồng...
Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo, mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo. Tích đức không cần người khác thấy, hành thiện tự có Trời biết....
Chỉ cần hai nét bút để viết chữ nhân (人), đơn giản vậy thôi nhưng ý nghĩa nhân sinh của hai nét bút ấy thì cả một đời người tu dưỡng chưa hẳn đã thành....
Đời người không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Người ta sẽ luôn phải đối mặt với những khó khăn, thất bại và phiền não trong cuộc sống....
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Ta sợ những gì khác lạ, Bất kể ích quý ra sao. Cái quen ta tin lành tốt, Dù nó ác xấu thế nào. Phố phường người đông đất chật, Ta quen nồng nặc hơi người....
Quá nửa đời người mới cùng nhau trở lại Những con đường tuổi thơ đã đi Niềm vui nhỏ, hay nỗi buồn trăn trở Có một thời như thế để khắc ghi....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Cách đây không lâu, Sharon Stone – nữ diễn viên nổi tiếng thế giới đã nhắc đến từ “nghiệp” trong một cuộc phỏng vấn với truyền thông về chuyện động đất tại Trung Quốc....
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Nói đến lý luận, phê bình văn học, nhiều người thường có tâm lý ngại đọc, ngại nghe vì sự khô khan với những ngôn từ quá sức Hàn Lâm…...
Khi ta ngắm hoa và thấy ưng ý thì đó là ta ưng ý chứ không phải hoa ưng ý. Ngắm trăng mà sầu thì là ta sầu chứ không phải trăng làm ta sầu....
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Họa và phúc tương sinh với nhau và sự chuyển hóa này khó mà lường trước được. Xưa có một ông già sống ở vùng biên giới phía Bắc. Ông rất giỏi việc nuôi ngựa. Một hôm ông phát hiện ra rằng con ngựa của ông đã chạy mất sang nước Hồ láng giềng....
Thật ra đến hôm nay gã cũng không biết đã đi qua bao nhiêu con sông, bao nhiêu cây cầu. Mà không chỉ có gã bao người khác cũng vậy. Có ai biết một đời người biết được mình đã đi qua bao cây cầu, bao nhiêu con sông cơ chứ!...
Nước sông luôn chạy lang thang lòng sông đứng số tên làng, đất thôi. Bờ sông bên lở, bên bồi đầy ruộng mật, vơi bờ xôi, bến chờ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!