- Sáng tác mới
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng....
Một cậu ăn mày đã ăn xin đường phố để sống suốt hơn 30 năm vốn là một người bị bệnh bại não bẩm sinh bị đuổi ra khỏi nhà từ nhỏ. Cậu ta có thể nghe, tư duy bình thường nhưng lại không thể truyền đạt điều đó cho người khác, do vậy, ngoài khất thực ra, cậu ta chẳng làm được gì khác....
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Sinh ra để làm luật Mà còn thích làm thơ Khi cái đầu cần lạnh Trái tim lại ngẩn ngơ. Có phải là duyên nghiệp Trổ quả ở trần gian ? Mang cái danh “luật sĩ” Vẫn đa tình, đa đoan ?...
Anh cứ nghĩ nếu anh làm thẩm phán Chắc chẳng bị cáo nào bị tử hình đâu Bởi anh xử bằng trái tim thi sĩ Và nỗi đau bạc phếch ở trên đầu!...
Ban mai đứng trước khóm hồng thấy bông đang nở thấy bông đang tàn Thì ra Vô thường đâu chỉ nhân gian cỏ cây hoa lá cũng mang vô thường...
“Cầu em được người tình như tôi đã yêu em “* Puskin sao lại hóa điên Đi đấu súng với người tình của vợ ** Ông chết Nước Nga sụt sùi,bạch dương trút lá Sông Mát xcơ va ngừng chẩy mấy ngày đêm...
Vị tỷ phú Mỹ nổi tiếng Với gia tài khổng lồ Từng là "Vua giàu mỏ" Ngài Rockefeller Ngài đã luôn chăm chút Dẫn dắt con vào đời
Vì tin giáo dục tốt Con cái sẽ nên người...
Sáng sớm mình còn đang nằm lơ mơ trên giường đã thấy giọng người thiếu phụ văng vẳng ngoài hành lang: Kêu cho lắm vào. Cùng với giọng có phần chì chiết là tiếng dép khua lẹt xẹt mặt sàn. Khu an dưỡng như một tiểu bán đảo nằm sát mép biển....
“Đường về” (*) xa thật là xa Vô vi mà lại rộ hoa Ưu Đàm Con thuyền Bát Nhã rẽ ngang Đậu trên Bến Giác xa làng vô minh. Ô hay cái thói hữu tình...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Cứ phải là tí tách, Giọt cà phê đen thơm? Cứ phải là giọt sương, Trườn qua từng kẽ lá? Cứ phải là ướt má, Mi rưng rưng mưa nguồn?......
Yên ắng đến nghẹn ngào, Những lá nõn chẳng dám rung rinh, Cành cây khẽ rùng mình, Mưa lất phất, mưa lây phây Đó đây đang diễn vở kịch "Bình Yên"... Đêm nay, đã bao người nín thở, Sáng không lạnh, Lấm tấm rét mong manh......
Tết, tôi qua Biên Hòa đọc thơ cho thầy nghe Thầy đang ốm rũ chăn ngồi phắt dậy Trước mặt thầy đứa học trò nhỏ bé Tóc thời gian cũng đã trắng như mây. Tôi đọc "Hồn quê" thời gian khổ ấy...
Nếu có người nhất quyết rời ta mà đi dù ta có chu đáo thế nào, nâng niu ra sao thì lại cũng sẽ có người dù ta chẳng níu kéo thì họ vẫn cứ ở lại bên mình....
Trói gò lưng tôm, bán chợ đường xa Trong thùng xe có con bò than khóc. Trên trời bao la, Én nhỏ vụt bay Chớp cánh lướt gió với mây, tự hào....
Bạn đang ở nơi này, Nhưng cũng là nơi ấy. Gió vuốt mi tóc bạn Tiếng dế ngân bên tai. Bạn đang ở trung tâm, Của bao trung tâm khác.
Mọi vật đều ở giữa, Chẳng có gì ngoại biên....
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát...
Phóng sinh từ chùa Vĩnh Nghiêm Chim bay ra kênh Nhiêu Lộc, Đậu lên cành cây tươi tốt Chim giờ mới thực là chim. Bụng đói. Bỗng nhiên thấy thóc Hạt hạt mẩy thơm. Mắt mờ...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!