- Sáng tác mới
Liệu có ai đó sinh ra là để dành riêng cho ai đó không nhỉ? Dành riêng là họ sẽ tự đến với mình? Hay mình vẫn phải giành về? Lời hay (좋은 글) giới thiệu một tâm niệm của một người, người này có một lý giải khác về "thiên sinh duyên phận". Chỉ là lý giải cá nhân họ thôi....
Đã có lần nào Bạn xin chữ Nhẫn chưa? Chắc hẳn, khi xin là Bạn đã có sẵn tâm cầu nhẫn nhịn vì cho rằng mình chưa đủ nhẫn rồi....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Một lần, Đức Phật đi giáo hóa vùng Bà La Môn, Các tu sĩ Bà La Môn thấy đệ tử của mình đi theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Đức Phật chửi mắng....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Em không tin Mùa thu mơ đã chết Dẫu lá khô Chạy vàng trước chân người! Dẫu xa xanh Đã lẫn vào xanh biếc Cánh cò theo mây trắng
Bập bềnh trôi......
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng. Nó như một gương mặt bè bạn bất chợt gợi ta nhớ thuở bắt cào cào châu......
Xét về nghiệp quả nhân duyên giữa cha mẹ và con cái, Phật gia cho rằng: Con cái đến với cha mẹ ở kiếp này là có 4 loại, một là đến để báo ơn, hai là đến để đòi nợ, ba là đến để trả nợ, bốn là đến để báo oán. Nếu không có duyên nợ thì không có gặp gỡ....
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý......
Đại bộ phận những người sắp ly hôn đều tưởng bở rất nhiều thứ (엄천난 환상). Họ cho rằng, ly hôn là đáp án duy nhất cho một hôn nhân bất hạnh, chỉ cần ly hôn, họ sẽ thoát khỏi mọi đau khổ, bắt đầu một cuộc sống êm đềm...
Chẳng đủ dại khờ để bất chấp có nhau Chẳng đủ tin để một lần dám nói Chẳng đủ say để cuồng quay giông bão Chỉ cuối ngày lặng lẽ nghĩ về nhau Mình đã qua thời tuổi trẻ còn đâu Lại gặp nhau khi mái đầu không còn xanh như trước...
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Con người sống trên đời, cơ hội chẳng ai giống ai, nhân duyên mỗi bên mỗi khác, thuận buồm xuôi gió cũng được, trầm bổng lên xuống cũng hay, ta vẫn bình thản như bao ngày thường, đều là vận mệnh của bản thân ta. Những người đã từng đi ngang qua đời ta, những người mà ta vô tình chạm mặt, những người......
Truyện Kiều với Tiếng Việt hẳn là có mối liên hệ như cụ Phạm Quỳnh từng khẳng định: “Truyện Kiều là cái ‘văn-tự’ của giống Việt-Nam ta đã ‘trước-bạ’ với non sông đất nước này”. Có lẽ không ngẫu nhiên khi một số nguyên thủ quốc gia nước ngoài tới Việt Nam đã trích Kiều như một phương tiện giao lưu......
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Đức Ban là một tên tuổi trong làng văn Xứ Nghệ nhưng do xa nhà từ rất sớm, nên phải đến những năm đầu tái lập tỉnh, tôi mới có dịp diện kiến anh....
Đã hẹn nhau ngắm trăng non Lại chê bóng nguyệt chưa tròn dáng quê Lần đầu khờ khạo trăng thề Thập thò bóng Cuội trăng về nhà trăng!...
Em không tin mùa thu mơ đã chết Dẫu lá khô chạy vàng trước chân người Dẫu xa xanh đã lẫn vào xanh biếc Cánh cò theo mây trắng bập bềnh trôi...
Cổ nhân có câu: “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Lời này là khẳng định vai trò của người phụ nữ trong việc giữ ngọn lửa hạnh phúc trong mỗi gia đình. Đó cũng có nghĩa là, lấy được một người phụ nữ thích hợp thì quan trọng hơn có được những thứ khác ở trên đời....
Nhà vua của một vương quốc nọ vốn là một vị vua anh minh. Một ngày, Ông bị lâm vào những mất mát cá nhân đến nỗi sầu muộn quên cả dân chúng, quên cả trách nhiệm trị vì đất nước. Thậm chí có lúc ông muốn quyên sinh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!