- Sáng tác mới
Vừa tới sảnh khách sạn mình đã nhìn thấy phụ đề chữ Ấn Độ. Mình linh cảm đây là khách sản của người Ấn. Quả là không sai. Khi mở cửa vào phòng mùi hương liệu hang hắc cay nồng ùa ra ngột ngạt. Đó là mùi Ấn. Với mình nó vừa thân thuộc vừa ghê ghê....
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi vác nhiều thì vai tất sẽ bị ê...
Trường cũ vẫn đây, Gió xào xạc vòm cây, Kể tôi nghe chuyện từ ngày xa vắng. Con đường nhỏ hiền lành phơi nắng, Ngói sẫm màu kể chuyện thời gian. Bầu trời vẫn xanh mênh mang,...
trên thềm một chiếc lá một sắc màu hay một sinh linh một diệp lục hay một ảo ảnh sinh ra nghĩa là một mình khởi minh một hành trình bàn chân lầm lũi biết mình là ai...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ......
Ở thị xã Phước Long, tỉnh Bình Phước, tên tuổi và hình ảnh của cô giáo - nhà thơ nhà văn Bùi Thị Biên Linh giáo viên trường THPT Phước Bình, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bình Phước, từ lâu đã trở nên gần gũi, thân quen. Đặc biệt là các phụ huynh và học sinh....
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Đã qua ba tháng hè. Nắng bớt gay gắt. Nhưng trời vẫn oi ả. Ở thao trường về, áo đẫm mồ hôi, bữa cơm của lính tuy đạm bạc nhưng cũng phần nào lấy lại sức lực cho chiến sĩ....
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu đến công chúng bạn đọc tác phẩm văn học mới: Lính Miền Đông. Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của một thành viên Nhà Búp - nhà văn Bùi Thị Biên Linh. Sách dày gần 300 trang, do Nhà xuất bản Quân đội nhân dân ấn hành năm 2023. Sau đây là lời tự bạch của tác giả tác......
Nơi nào trên thế giới Hạnh phúc đến trú chân Nơi nào giữa nhân gian Hạnh phúc không về ở Hạnh phúc thường mắc cạn Khi con người ác tham Hạnh phúc ở trong tâm Thấm tận cùng vũ trụ...
Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu...
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Đi đâu kể nghèo khổ Thiên hạ dễ coi khinh Có thể vì lẽ đó Bớt gần gũi với mình... Một cách để né tránh Chuyện hỏi vay mượn nhau Đời vẫn luôn phù thịnh Mấy ai phù suy đâu?...
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Nhiều lúc nghĩ đời buồn như lá rụng Gió triền sông cuốn lá cuối phương trời Trong thất vọng đôi khi lòng tự hỏi Có gì sai mà chẳng được thành công Rồi chạnh lòng ta lại hỏi với sông...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!