- Sáng tác mới
Tự do làm những cánh chim Bay trong gió lộng, vươn tìm trời cao Lướt cùng với những trăng sao Trời xanh mây trắng lượn chao vẫy vùng Mênh mông biển rộng vô cùng...
Nghe gió lao xao báo chớm đông Phù sa lắng đọng đáy sông Hồng Da trời đùng đục không xanh nữa Mây có buồn không có lạnh không Theo gió đàn chim bay tránh đông...
Lững lờ sông chảy nước trôi Lặng thầm lưu thuỷ giếng khơi đong đầy Mùa đông đỏ xuống lá bàng Xuân sang xanh cả mơ màng non tơ!...
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Trời lập Thu rồi em thấy không Phù sa lắng đọng đáy sông Hồng Vạt ngô vàng rộm theo màu nắng Vẳng tiếng chim gù trong khóm bông...
Tôi gọi tập thơ “GỌI MÙA” của Phạm Minh Châu là Tập thơ của Yêu Thương. Xuyên suốt hơn năm mươi bài của tập thơ là những tình yêu thương ấm áp dịu dàng dành cho gia đình, bạn bầu, mái trường cùng bao lứa học trò thương mến....
Tuổi hai mươi tôi gửi nơi em Ước vọng lấp bể Đông đầy sóng Háo hức đi tìm đích sống Tôi bỏ lại phía sau dang dở chuyện riêng mình. Năm tháng vơi dần... Đời tôi vẫn lênh đênh Bước chân lạc qua nhiều miền đất lạ...
Tôi không sinh ra ở miền biển, có lẽ vì vậy mà biển luôn là điều hấp dẫn nhất trong tôi. Lần đầu tiên tôi được ra biển là chuyến đi thực tế ở Đồng Châu (Tiền Hải) của lớp Bồi dưỡng sáng tác thơ văn cho thiếu nhi do Hội VHNT Thái Bình tổ chức, sau đó là đi thăm Vịnh Hạ Long....
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó....
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Mùa Xuân hoa sẽ nở Lớn rồi em sẽ yêu Nếu phải là duyên nợ Hoàng hôn sẽ tím chiều Hái tặng em thật nhiều Hương thơm từ đất mẹ Có cái gì khe khẽ...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Trên con đường Ta đi một mình Luôn có nỗi nhớ đong đầy Trên con đường hai người cùng đi Sẽ luôn có tình yêu...
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Rượu là thứ ta cùng nhau trao nhận, phá vỡ khoảng cách, Tình là thứ càng cho, càng nhận chỉ làm càng nhớ thêm. Rượu làm ta no nê bụng, Tình làm ta no nê tâm hồn....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Ve vẻ vè ve Nghe vè A4 Hiền, ngoan, khiêm tốn Như đàn cừu non Không chạy lon xon Bắng nhắng như Khỉ.... Nết na chăm chỉ Như bạn Việt Quang Cười nói oang oang Tuấn Duy siêu quậy...
Em rùng mình hóa đá Đá rùng mình thành em Quen rùng mình ra lạ Búp rùng mình lá xanh Đất rùng mình thành tên Biển rùng mình sóng lặng Người rùng mình số phận Mùa rùng mình mong manh...
Hãy ngồi xuống lặng im không động đậy hít thật sâu và thở nhẹ nhàng… thấy biển rộng thênh thang và núi cao vời vợi có cả ngày xưa nhớ nhung chờ đợi có cả ngày nay phượng đỏ trưa hè Nhẹ nhàng thôi và hãy lắng nghe...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!