
- Sáng tác mới

Con chào bố trong một giấc mơ. Giờ này con hy vọng bố đã ngủ ngon. Trời đêm xanh dịu ngọt. Hơi nước mưa của ngày đọng lại ẩm ướt hiền hòa. Búp non nép mình trên nhánh lá. Tất cả... bình yên đi vào giấc ngủ cùng bố....
Trong thời đại mà thơ ca ngày càng đa dạng hình thức, nhiều thể nghiệm, thì những tập thơ lục bát thuần Việt, nương vào hồn dân tộc, giữ được hương vị của quê hương đất nước trở nên lay động lòng người và ngày càng hiếm hoi, đáng quý. “Ru mình” với 68 bài thơ lục bát của Trương Minh Hiếu, là một tác......
Chuyên mục tác giả tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các bạn độc giả thân thương của Nhà Búp một tác phẩm mới: tập thơ lục bát "Ru mình" của nhà thơ Trương Minh Hiếu qua bài viết "Lục bát Trương Minh Hiếu, một dòng chảy lặng xanh, da diết" của nhà thơ Kim Chuông,......
Con còn nhớ tháng ngày cơ cực ấy...? Lẫm chẫm đầu đời, con tập gọi... Ba... ba... Con sinh ra không giữa chốn phồn hoa Không nệm gấm, chẳng ngọc ngà nhung lụa....
Tôi may mắn được đọc tập “Hà Nội ngày con xa” từ lúc còn là bản thảo, đang trong hành trình trở thành tập sách mới của Nguyễn Thị Toán. Tác giả thân quen nên có thể dễ đồng cảm, dễ hiểu hơn chăng? Vâng, đúng đó là một “lợi thế” của người đọc....
Alena nhắm mắt. Ngón tay cô vẫn run. Phải chăng nó đang tải một luồng điện đã nảy sinh giữa hai cơ thể. Cô thấy ấm, mềm... môi anh thoáng chạm bờ vai. Như một làn sương mơn man...
Nguyễn Diệu Liên - cô giáo dạy toán đa tài, thơ Liên yêu thương như người vậy. Trong bút nhóm Nhà Búp - ai cũng đam mê sáng tác văn chương nghệ thuật từ thuở ấu thơ, Nguyễn Diệu Liên là một gương mặt thơ xinh xắn dễ thương và rất đỗi ân tình....
Bắt đầu từ cái tên tập sách: “Hà Nội ngày con xa” này, nó đã khiến tôi suy nghĩ như một điều cần tìm cho cái duyên của tập sách! Bởi: Tác giả sinh ra, lớn lên ở mảnh đất Diêm Điền, Thái Thụy, Thái Bình (tỉnh cũ), nay là Hưng Yên (tỉnh mới), rồi cô gái ấy lại bén rễ, trưởng thành trên mảnh đất Tây......
Ô tô chạy ngược Bụi bay mịt mù Con nhắm mắt lại Gió thổi ù ù... Ô tô chạy qua Bụi bay đi hết Con mở mắt ra Cái gì cũng biết (*)...
Chắt chiu hương nội gió đồng Tháng Ba thân Mẹ một dòng sữa thơm Má hồng con đẫm nụ hôn Ngát trong hương Mẹ trao con mỗi ngày
Hanh hao mùi nắng vai gầy Mùi cơn mưa hạ thấm đầy tóc mai...
Tôi thích quan niệm: “Thơ là nơi trú ẩn của những điều tưởng đã mất, là vùng đất âm thầm cất giữ linh hồn của thời gian” (Paul Éluard). Nơi ấy quả là sâu sắc khi ta hiểu rằng trong thế giới hiện đại - nơi tốc độ và thực dụng lấn áp những chiều sâu lặng lẽ của cảm xúc - thơ ca hơn bao giờ hết...
Áng mây trắng bồng bềnh trôi lãng đãng, Gió chập chờn nhè nhẹ thoảng hương Thu. Chiều hoàng hôn pha lẫn chút sương mù, Giữa sắc tím của những chùm Thạch thảo... ! Hương bay bay nhẹ vương lên tà áo... Đưa anh vào miền hư ảo mê say,...
Với “Trương Minh Hiếu và Thơ”. Với chặng đường dài trong công cuộc lao động sáng tạo nghệ thuật, tôi có niềm vui và có duyên với chàng trai thông minh, trẻ đẹp, giàu phẩm chất thi sĩ này, từ khi anh đang là “môn sinh” trong Lớp Đào tạo, Bồi dưỡng “Các nhà văn nhí” của Hội VHNT - Thái Bình, những năm......
Tay nâng ly rượu đầy vơi... Âm thầm,côi cút ta mời riêng ta! Lãng quên nên chẳng có hoa, Thôi thì...Sinh nhật với ba ly này! Một ly vui với tháng ngày......
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Ngày ấy là sau giải phóng miền Nam được hai năm, năm 1977. Đó là những ngày đầu đông tôi còn là cậu bé 10 tuổi đang học ở trường làng. Quê tôi ngày ấy nghèo lắm, người dân chỉ biết cấy lúa trồng khoai nuôi lợn, nuôi gà. Xã có 6 thôn Đông, Đoài, Bá Mai, Tứ, Quán và thôn Đồng Mai....
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Còi tàu giục..giờ chia ly đã tới, Anh đi rồi xa vời vợi nơi đây! Em mỉm cười nhưng khóe mắt cay cay.. Tình lưu luyến đong đầy con tim nhỏ!
Đợi anh về… em năm canh vò võ, Luôn âm thầm lo cầu nguyện cho anh! Những đêm hè khi gió mát trăng thanh, Em xao xuyến nhớ anh nhiều lắm lắm....
"...Xin em đừng nhắc… tên tôi làm gì..." Đời tôi tan nát còn gì cho em..? Hãy lau giọt lệ hàng đêm Em ngồi trăn trở bên niềm nhớ mong! Em ơi… Hãy tắt lửa lòng...
Tìm anh khắp nẻo phương trời Tìm anh...em trả một thời yêu đương, Trả luôn những sợi tơ vương Ông Tơ bà Nguyệt trót thương… Xe nhầm. Những lần ân ái âm thầm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



