- Sáng tác mới
Mụn không phải là thứ tốt đẹp gì. Vừa đau, vừa xấu. Nhưng thực ra, mụn như cái biển báo, vị trí mọc mụn lại nói lên nhiều điều về sức khoẻ của ta....
Chắc chẳng riêng mình xao động trước mùa thu Khi gió bâng khuâng con đường xao xác lá Nắng dịu dàng hơn và trời xanh đến lạ Hồn ta bỗng hóa thành hạt cốm nhỏ dâng hương....
Thềm hoa khách đã trở hài Bâng khuâng nào đã biết ai mà nhìn Những là nấn ná đợi tin Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời. Trăm điều ngang ngửa vì tôi,...
Ta cho đi niềm vui Nhận nỗi buồn ở lại Cứ cho đi cho mãi Trao kèm theo nụ cười Ta cho đi nỗi buồn Nhận niềm vui ở lại Đừng cho đi cho mãi Có một người vì ai...
Sài Gòn ơi thành phố giới nghiêm rồi Đường về nhà em đêm nay Phố ngủ trong nỗi đau chia cách Trên ô cửa thay màu lá rụng Phố buồn hơn không có bước chân anh Sài Gòn mùa thu em đi qua,...
Nhìn nghiêng ghi một tấm hình Chiêm bao cũng thấy giật mình trong mê Lạc đường đi giữa đồng quê Rõ ràng bờ cỏ lạc về ngõ ngang...
Tôi yêu Sài Gòn- Thành phố Hồ Chí Minh từ lúc nào không biết. Thành phố phương Nam nắng và gió. Nắng chang chang và mưa thì ào ạt, không có kiểu thời tiết “ẩm ương” như miền Bắc quê tôi....
Có hai thứ trong cấu thành căn bản nhất tạo nên ngôi nhà, đấy là bức tường và cửa sổ. Bức tường và cửa sổ đều là thứ nhất định phải có trong việc dựng nhà nhưng mỗi thứ lại có nhiệm vụ riêng khác hẳn của mình....
Mẹ ru lời sắn, lời khoai Mẹ ru chân lấm bãi ngoài, đồng trong Mẹ ru dé lúa nảy đòng Mẹ ru củ chuối, củ dong, củ riềng...
Kết ấn, thấy xưa đau nhói Dựng tay, nghe xót tràn trề Lặng yên ngó nghiêng cõi tạm Đắng lòng nhân thế còn mê. Những dòng tin sáng ủ ê Những con số chiều nhưng nhức Trái tim buốt trong lồng ngực Tóc nhàu thương gió mồ côi....
Cầu siêu người thoát kiếp người Về chốn cực lạc, tới nơi vĩnh hằng Cõi tạm dằng dặc trăm năm Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn...
"Thương em xin anh đi vòng Đừng đi qua ngõ, kẻo chồng em ghen" Lối về nhà anh qua cổng nhà em Chùm hoa nhỏ khoe vàng trước ngõ...
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa Không phù sa nào làm nên đồng muối trắng Chẳng tự mình nhầm lẫn Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi...
Chuyện kể rằng.... Ngày xửa ngày xưa, có một vòng tròn. Vòng tròn rất tự hào về thân hình của mình, tròn một cách hoàn hảo đến từng milimet....
Một chút mưa rơi vào mát mắt, Một khoảng xanh như giếng thẳm giữa mây trời Một chút Hạ Huyền vàng rắc hơi hơi... Một chút cười, Chút long lanh khoé mắt,...
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Thu lại tới trên cánh đồng lồng lộng, Đất cao lên hay trời thấp xuống trần. Trong hơn cả là cái nhìn trong vắt, Suốt mọi chiều không gì cản cách ngăn....
Tôm mang đèn điện trên đầu Thắp dòng mương lượn qua cầu sáng trong Cá con tập nhảy cầu vồng Vẽ lên mặt nước từng vòng sóng reo Ếch leo lên tận cánh bèo...
Thương thu mở tay nhè nhẹ Cho gió heo may bay ra. Nhớ thu xin kêu khe khẽ Mưa quên than ngắn thở dài. Yêu thu hôn thu một cái Thử xem lá có rụng không. Chỉ sợ hồn mình tê tái...
Gió âm trầm… gió mê mải giấc trưa Im vắng tiếng ve, câm chìm bóng lá Nắng miên man bức bối ngày nắng Hạ Mỏng mảnh cung huyền, xa xót sắc hình ngâu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!