- Sáng tác mới
Mùa Xuân vừa chớm qua cầu Hạ vàng đã thắm sắc màu thời gian Buổi trưa bìm bịp kêu vang Hoa mướp dệt nắng phơi vàng góc sân...
Tôi xin lấy một câu tác giả tự bạch trong cuốn sách “Trần Viết Bính, Tác giả - tác phẩm” để mở đầu cho bài viết của mình: “Tổng tập này có 236 ca khúc, mỗi bài hát đều dính đến một phần đời tôi đã sống, một phần đời tôi đã yêu”...
Ngoảnh đầu mùa hạ đã sang Vầng mây lạc lối lang thang vào chiều.Lạc mùa cơn gió liêu xiêu. Ánh trăng lạc giữa vườn yêu cuối trời....
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Tôi và em như hai giọt nước Treo so le, hai cọng rạ, mái tranh nghèo Thấp thỏm lo âu, trận gió buốt, giữa đêm thâu Vài chấm mưa phùn, thêm vào nằng nặng...
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già Trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Cần gì phải " Cá tháng Tư"? Vì lời gian dối đã dư quá nhiều! Yêu rồi, cứ nói là yêu yêu thương ai biết bao nhiêu cho vừa?...
đến tháng tư mọi chuyện xong rồi cây đủ lá cánh hoa rơi vào đất ông mặt trời đủ đầy đến gay gắt đất mỡ màu ngủ lịm dưới bóng râm những khu vườn đã ấm tổ chim cành cây trĩu những lời trống mái...
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi....
Kính nhi viễn chi (tiếng Hàn 경이원지 tiếng Hán 敬而遠之 - Kính nhi viễn chi). Ở đây, kính - kính trọng, nhi - nhưng, viễn - xa, chi - trợ từ Nghĩa câu này là kính trọng nhưng không dám gần; vẻ ngoài thì tỏ cung kính, nhưng trong lòng lại giữ khoảng cách...
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Không ai là dám chắc Mình không mắc sai lầm Chỉ một điều dám chắc người mắc luôn lặng câm...Đối diện với thất bại Ai mà không thấy đau? Nhất là muốn làm lại......
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra....
Bừng sắc dâng ngời ngợi ngày nắng muộn Bạt ngàn hoa rừng rực nở không mùa Tha thướt gió gọi hương muôn cánh lụa Thoang thoảng chiều lơ đãng bóng tay đưa...
Trà và Thiền thì có lan quyên gì với nhau không? Tùy ạ.1. Mục đích của Thiền là để hiểu về cái gốc (bản thể) tự nhiên của cơ thể, tâm trí. Sau khi hiểu rồi thì đưa chúng (cơ thể, tâm trí) hướng về với cái gốc tự nhiên đó....
Con người chúng ta Phải gặp nhau ít nhất ba lần Thì mới không quên nhau Phải chừng sáu lần gặp Mới có thể mở lòng Phải chín lần gặp...
Tháng Ba em về quê nhé! Xuân mãn nồng nàn sắc hương Búp bàng như tay em bé Vẫy chào em mọi nẻo đường Tháng Ba nhớ về quê nhé! Hoa bưởi ngậm hương chờ em...
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Quắt queo khô nỏ núi rừng Cong vênh đen sạm cung đường tháng Ba Lũ ong mỏi cánh tìm hoa Trời xanh bốc cháy nắng pha lửa hồng!...
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!