- Sáng tác mới
Một buổi chiều đầu xuân, trời còn lạnh lắm. Cả không gian xám lạnh như giát bằng thiếc. Mình ngồi trên ghế chờ bên đường ga tàu hỏa, đợi chuyến tàu từ Bỉ đi Đức. Ga đợi vắng vẻ, chỉ còn lác đác một ít người, ai cũng ngồi co ro trên ghế. Chỉ có một chàng trai không ngồi mà đi đi,...
Heo may rải lạnh vào thu ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng ru trông cây lúa đông đòng mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm...
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về cho người hóa đá lời thề Vọng Phu,...
Hai chúng ta. Kẻ đạo người đời. Kẻ tục người tiên. Tình tri kỷ gắn liền một khối. Đường đời trăm lối. Nẻo đạo mười phương. Gửi tấm thân trung ấm cõi vô thường....
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Một chấm lạnh, Ngưng tiếng chim đang hót. Đất trời im, Thanh trong đến vô cùng. Đám mây nào, thả từng giọt rưng rưng. Những nốt lặng dương cầm, Xốn xang niềm thân mật....
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Em nhớ Trộn nỗi nhớ thương vào đất Chỉ có đất đai vuốt nhắm nổi mắt anh! Em hãy Rải nỗi buồn lên trời xanh Chỉ có gió mới khiến anh thanh thản!...
Cá chày dài tròn duyên dáng chắc nịch như cái chày gỗ mít giã giò. Đầu nhọn mắt to vây nhỏ. Toàn thân bao phủ một lớp vẩy tròn ánh bạc lấp lánh xa hoa....
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Đêm Nghe tiếng sương rơi Đoán Sáng mai trời nắng Khát Người từ kiếp trước Đang uống từng hớp trăng Thương Người từng ấm lạnh Bây giờ thành xa xăm...
Nguyễn Minh Tâm là một trong những luật sư nổi tiếng ở Việt Nam. Ông còn là một nhà thơ được đông đảo bạn đọc biết tới với các tập thơ trữ tình đằm thắm:...
Lưu danh chè Thái gái Tuyên trăm năm ứng nghiệm vẹn nguyên lời vàng Phải lòng dòng chẩy Lô Giang tắm trăng sơn nữ mỡ màng sắc hoa,...
Gió thơm mùi của gió Em thơm mùi của em Anh ngẩn người trước lạnh Em ng ẩn người vắng anh Em thèm bàn tay ấm Mà anh thì xa xăm...
Nếu xét một cách tinh tường mà nói, thì thiện có chân có giả, có ngay thẳng có khuất khúc, có âm dương, có phải hay chẳng phải, có thiên lệch hay chính đáng, có đầy có vơi, có tiểu có đại, có dễ hay khó, đều cần bàn luận rõ ràng....
Chưa làm được việc tốt Giấc ngủ đêm sao an Nhớ thương người ấm lạnh Gió bấc ngang đời người Chưa làm được người tốt...
Đêm Nghe tiếng sương rơi Đoán Sáng mai trời nắng Khát Người từ kiếp trước Đang uống từng hớp trăng Thương Người từng ấm lạnh Bây giờ thành xa xăm...
Thành ngữ: Cao xứ bất thắng hàn, tiếng Hàn: 고처불승한 ; tiếng Hán 高處不勝寒. Cao xứ bất thắng hàn: cao - cao, xứ - nơi, bất - không, thắng - thắng, hàn - lạnh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!