- Sáng tác mới
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Đá trần nước chẩy hao gầy Muôn năm mây nước xanh ngày ngày xô Tà Xùa mây núi nhấp nhô Tay ngoan đảo búp chè khô Suối Giàng, Khum tay gọi bạn mường sang...
Chung dòng tre dẫu khác loài thân gầy phân đốt vươn dài lên cao Cong cong uốn gió rì rào gõ tai trâu ngượng thẹn vào cọ lung, Trường Sơn âm ngữ tơ rung tiếng tre nứa ngả nghiêng rừng gặp nhau...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về cho người hóa đá lời thề Vọng Phu,...
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Chúng tôi có một thời để nhớ Một thời trai, áo lính đẹp như mơ Thời gian như chẳng thể phai mờ Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh Ông cha ta lên đường ra mặt trận Đã làm nên bao chiến công vang vọng...
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Người ta mơ thành Phật Rồi lại ước thành Tiên Mà quên mất dấu "huyền" Thì cũng chưa mỹ mãn...! Phật thì nhiều tình cảm thương hết thảy chúng sinh Tiên thì rất đa tình Yêu cả người... hạ giới (*)...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Vũng Tàu chiều nay biển hát Sóng dâng lớp lớp xô bờ Dạt dào Bãi Sau, Bãi Trước Gieo vào biển biếc hồn thơ. Thái Bình vào mùa thơm thảo Ngát hương lúa chín điệp trùng...
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi...
Đông về anh đã ngóng thu sang Để anh được đến nắm tay nàng Cài lên mái tóc bông cúc trắng Gửi gắm hồn anh bao gió thu Mưa xuân nặng hạt ngỡ mưa ngâu Cầm dù đứng đợi biết về đâu...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!