- Sáng tác mới
Có một con muỗi đực Lởn vởn qua mặt ai Đột nhiên nghe tiếng "Bốp"! Muỗi đực kia tiêu đời! Nó chết, bụng lép kẹp! Không có tí máu người...
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi...
Tôi gọi Phí Thị Thanh ở khu phố 3 phường Long thủy thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước là Người đàn bà kỳ lạ. Tôi đã nghe người ta kể nhiều về chiến tích vượt khó vượt khổ làm giàu của người phụ nữ bé nhỏ này nhiều năm...
Covid-19 đã làm phát sinh nhiều từ mới, nhiều lắm. Nó là những từ vốn không tồn tại, hoặc vốn có nghĩa khác. Có câu "Từ mới xuất hiện là chiếc gương phản ánh thực tại"...
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy nửa mùa Heo may thu đã một thưa vắng người...
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy nửa mùa Heo may thu đã một thưa vắng người...
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng...
Đã cuối ngày nên màu nắng phai phôi Hoàng hôn tím phủ lối đời tim tím Trăng hạ huyền chập chờn như tắt lịm Trong tiếng thở dài man mác lũ chim đêm.......
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy dở mùa Heo may thu đã một thưa vắng người...
Sớm nay đi chợ, chị hàng cá vẫy vẫy: Có đặc sản đây em ơi! “ Đặc sản” hóa ra là mớ tép tầm một vốc tay đang nhảy tanh tách. Chẳng biết nơi khác thế nào chứ quê tôi phân biệt rõ ràng tép và tôm. Lớn lên đi học cứ tranh luận mãi về hai loại ấy nhất là những người bạn quê Hà Tây cũ....
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!