- Sáng tác mới
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Anh đi tìm em Giữa Đông Hưng lúa xanh thì con gái. Cứ lấn quấn, cứ đắm say, mê mải Sương mờ giăng ngăn cả lối anh về. Đến Đông Hưng bao mong ước bộn bề Về Đông Các hội vui đêm rối nước,...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Hãy tha thứ cho núi Vút cao bên mây trời Đời cô đơn vời vợi Hãy tha thứ cho biển Biển nông hơn lòng người Mênh mông muôn đời sóng...
Pháo binh địch đã mất tác dụng chi viện làm cho binh lính trong thị xã càng dao động. Bộ chỉ huy chiến dịch quyết định tiến công. Giữa trận đánh, các chiến sĩ chỉ biết dồn hết tâm trí vào chiến đấu, không sợ đói,...
Khi nói về ẩm thực thì ta, nếu thấy ngon thì khen ngon, nếu thấy không ngon thì nói "không hợp khẩu vị". Ẩm thực thì chỉ có ngon và không hợp khẩu vị, không có ẩm thực không ngon,...
Làm gì để có thể Giúp con mèo tôi cưng? Tránh được những cắn xé Của lũ mèo trong vùng? Không biết chủ của nó Bây giờ chuyển đi đâu? Họ đã bỏ rơi nó Hay nó chẳng chịu theo?...
Thế là cả chỗ hạt Phần từ chiều đến giờ Vẫn còn nguyên cả bát Mèo vẫn chưa dám rờ! Chắc vì nó quá sợ? Lũ mèo sống xung quanh Cậy "gần nhà" nên giở...
Tình yêu ngày đó của anh Trinh nguyên như thể trời xanh một ngày Ngửa bàn tay, ngửa bàn tay Mộng mơ anh hái tròn đầy tặng em...
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế....
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Đừng đứng khóc trước mộ của tôi Tôi chẳng đấy, và chưa hề nhắm mắt Tôi hoá ngàn cơn gió thổi khắp Thành bông tuyết lấp lánh tựa kim cương Thành ánh nắng chiếu trên đồng lúa chín...
Đã nhiều năm, tôi buôn xuôi bán ngược, làm ngày làm đêm, đầu tắt mặt tối, thức khuya dậy sớm. Người ta chỉ trích tôi ham kiếm tiền, bỏ bê công việc. Không chăm lo cho con cái. Mọi người nói đúng nhưng chỉ ở một khía cạnh, tôi thực hiện thiên chức của một công dân cầu tiến....
Ta vẫn thường len dòng người ngược hướng Nhạc chiều nào réo rắt gọi công viên Những vòm xanh, nắng hoàng hôn xao động những chiếc đuôi lau, sóc nhanh nhảu bay chuyền ......
Mùa đông Beijing khi nhiệt độ xuống dưới độ không trời rất lạnh. Khi nhiệt độ xuống âm 15 độ thì lạnh khủng khiếp. Nghe nhiệt độ thấp như thế ai cũng sợ hãi. Thế nhưng cùng 15 độ âm nhưng ở Hà Nội bao giờ cũng lạnh hơn rất nhiều....
Ở Beijing có những hoàng hôn mùa đông trời xanh thẳm. Một màu xanh dương thắm thiết khôn cùng. Nhìn trời bạn sẽ bừng tỉnh sự vô cùng vô tận vũ trụ. Nhìn trời bạn sẽ chột dạ cảm thức về sự bé nhỏ mong manh của con người....
Ở Beijing có những chiều mùa đông trời trong suốt. Nhìn lên trời bạn luôn có cảm giác trời rất gần. Với tay có thể chạm tới trời. Một màu xanh thăm thẳm hư không vô biên....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!