- Sáng tác mới
Đừng bao giờ quên đứa trẻ Tặng cho bạn một món quà Ngay cả có thể chỉ là Một bông hoa bé vừa hái Trong mắt trẻ thơ khi ấy Bé chọn cho người mình yêu...
Tối ấy lung linh Một nàng tiên nhỏ Theo gió bay về, Quấn quít bên tôi. Trong suốt da thơm Đôi mắt đẹp thiên thần Nét mày cong Như một vầng trăng khuyết Môi hé tròn, Là bông hoa tuyệt tác....
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,...
Những dòng sông hoa, trôi về đâu Có cánh ong bay theo mải miết Ngời ngời sắc hoa ủ giấc mơ đọng mật Cánh nhỏ yêu thương tin cậy ngợp vào....
Những bông hoa như nốt nhạc tinh khôi náu mình trong lặng lẽ Người xưa vào núi ngắm hoa giò phong lan ẩn tàng cổ thụ... Phút chốc quên mình thân lữ thứ, Quên mình nương nấu trăm năm trong quán trọ trần gian, lưu đày......
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Cưỡi mây nắng dạo trưa hè Xếp hàng phượng đứng nghe ve thổi kèn Gió tung sắc đỏ bay lên chỉ còn lại áo nàng tiên*với cành Bằng lăng tím khoảng trời xanh...
Có những lúc, so với những bông hoa nở chùm nở bụi thì chỉ một hai bông e ấp nở nhìn sẽ tình hơn. Và cũng có lúc, so với đôi bông hoa nở, chỉ một bông thôi lại thấy khí khái hơn, và đẹp hơn....
Chữ NHÂN xẻ bảy chia ba Ném vào MÁU bỗng hóa ra chữ TIỀN Chữ TÂM thêm một dấu huyền Dán vào CỬA hóa chữ QUYỀN nhẹ tênh......
Hạnh phúc tìm ở nơi nào Miền trung, miền bắc hay vào miền nam? Hạnh phúc ở cõi xa xăm Đang ngồi đằng trước hay nằm ở bên? Hạnh phúc ngất ngưởng uy quyền...
Họa sĩ Đặng Phương Việt (Việt Sen) là một trong các tác giả đầu tiên của trang văn học nghệ thuật Nhà Búp (nhabup.vn). Anh được các độc giả của Nhà Búp trân quý và ngưỡng mộ bởi những tuyệt tác Sen mà anh đã vẽ trong suốt cuộc đời làm nghệ thuật của mình....
Hạnh phúc có từ tiếng khóc Khi con chào đời hôm nay … Hạnh phúc có từ nước mắt Cơn đau sinh nở vỡ òa … Xin Chào Con - Thiên Thần Nhỏ Chúa ban tặng cho Mẹ Cha… Cảm ơn Con - nụ chồi biếc Trời Phật ban cho Ông Bà…...
tuổi lên năm theo anh trốn cha ra chơi phố huyện lần đầu phát hiện vũ trụ: ở bên ngoài căn nhà đất của cha, có thực một thế giới bao la ở bên ngoài ngọn đèn dầu của cha, có thực những hàng đèn đường quyến rũ...
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Tôi sinh ra ở đồng đất Thái bình nơi cánh đồng ngọt lành hương lúa và bình yên chấp trắng những cánh cò. Hơn nửa đời lập nghiệp ở phương Nam nồng nàn nắng, nồng nàn mưa và gió, tình yêu, nỗi nhớ, lòng biết ơn Thái Bình vẫn là mạch nguồn thao thiết chảy trong sâu thẳm hồn tôi....
Với mọi người đó là vô nghĩa,Chuyện thường ngày và rất vu vơ. Bao tháng năm nhọc nhằn quên lãng, Bỗng giấc khuya thoáng hiện bất ngờ. Trong gió đêm xạc xào tiếng lá,...
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
bông hoa diên vĩ trắng tinh nhớ người lên núi một mình cùng ta cùng nhau đến một miền hoa nói rằng chỉ muốn thật xa loài người trắng tinh như một nụ cười...
Ngoài song lất phất mưa rơi Se se gió lạnh, lòng tôi chợt buồn... Một mình cùng với cô đơn Một mình tựa bóng hoàng hôn chính mình Đã lâu quen vắng bóng hình...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!