- Sáng tác mới
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt....
Khi bọn trẻ chơi ngoài đồng vào mùa lúa ôm đòng lúc đói quá chúng thường rủ nhau tuốt đòng đòng non để ăn. Bắp lúa khi đó đã thành bông nhưng sữa non còn trong suốt....
Hôm nay về lại quê nhà Nhặt bông hoa gạo, tháng ba đã về Xa xa ở dưới chân đê Vài bông hoa cải còn khoe sắc vàng...
Buổi chiều cả lũ trẻ kéo nhau ra xem hội đền Bà. Mải xem lên đồng, khi Cò Bé quay ra chỉ còn lại cái Tý Nhớn. Thấy Cò Bé, Tý Nhớn lý nhí: Bọn nó ra bến xin cá rồi....
Ngày xưa có buổi rảnh rỗi lũ học trò chúng mình lại cao hứng rồng rắn nhau đạp xe từ Quán Chùa xuống Cầu Cau. Rồi từ Cầu Cau vòng xuống Chợ Cổng/ Chợ Tây/ Chợ Gạch để về nhà....
Trước khi đi làm đồng mẹ dặn Cò Bé xuống nhà ông ngoại xin rau muống về nấu cơm trưa. Mải chơi nửa buổi sáng nó mới giật mình nhớ ra đi xuống nhà ngoại....
Hồi bé, mỗi lần về quê ngoại, mẹ luôn đưa mình bon bon trên con đường phủ bóng hai hàng vải mát rượi, men theo triền đê sông Thái Bình....
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Sau những ngày Tết, ngày lễ, ngày kỉ niệm gì đó và ngày rằm, mỗi khi cầm những bông hoa đã tàn ra khỏi nhà mình và mang chúng đến thùng rác, lòng cứ bần thần, nao nao rất lạ....
Thời học sinh chắc ai cũng biết mấy câu thơ của Nhà thơ Nguyễn Bính: “Cái ngày cô chửa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời....
Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ngoại”,...
Người ta thấy hạnh phúc khi trong lòng họ đã có ý trung nhân. Vui vì gặp được nhau thì đúng là vui thật rồi, nhưng ở xa mà vẫn nghĩ về nhau, cùng lưu giữ kỷ niệm, sống trong tâm trí của nhau, đó cũng là sức mạnh, cũng là niềm vui....
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Anh và em hai đứa chúng ta đấy là cặp phạm trù đẹp nhất vì chúng ta là một thể thống nhất của tình yêu trên cái thế gian này...
Cần một chút lặng tờ mặt giếng, nghe lòng ta viên sỏi nhỏ cựa mình, nghe ngọc trai lớn lên óng ánh, nghe nỗi buồn lên da non đời anh....
Dặt dìu trong tiếng gió thu Nghe đâu đó tiếng chim gù ngọt hơn. Mây chiều chẳng rõ nguồn cơn Cứ sầm sập, cứ dỗi hờn... mà mưa....
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó....
Như những cánh hoa bay Lướt qua ngày Nhặt niềm tin rơi Tiếng leng keng trong ly cà phê đá Khuấy những âm thanh lạnh Bão hoà cơn khát...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!