- Sáng tác mới
Thấy người con gái xinh đẹp thế Ta thấy hồn ta chợt tái tê Em vui sang chảnh nơi phố thị Ta gã bất tài ở chốn quê Biết chẳng bao giờ bên...
Chẳng biết vì sao lại gọi hoa Nồng nàn mê mẩn cõi người ta Mát hơn bàn thạch trong như ngọc Nóng vượt hoả sơn trắng tựa ngà Người bảo Giời cho cần giấu kín...
Hãy từng ngày con sống để vì nhau Nắng sẽ xanh nồng nàn trên búp lá Hoa vẫn nở dùng dằng mùa đã cạn Và quả thì tha thiết ngọt cho môi Cha đã đi quá nửa cuộc đời Bàn chân lấm yêu đương, con tim từng ướt nhịp...
Mẹ tựa cửa nhìn theo Đồi chè hiu hiu gió Mấy năm rồi vẫn thế Hết kỳ nghỉ con đi Quẩn quanh chẳng nói gì Nghèn nghẹn chào không rõ Ngõ mòn chân thuở nhỏ...
Tẩu mã khán sơn (tiếng Hàn 주마간산 tiếng Hán 走馬看山 - Tẩu mã khán sơn). Ở đây, tẩu - đi, mã - ngựa, khán - xem, sơn - núi. Ta cứ nôm na tẩu mã là cưỡi ngựa cho dễ....
Mèo về thăm dịp Tết Không biết từ bao giờ? Tôi vắng, nó không biết Chắc mèo vẫn cứ chờ? Tới khi tôi mở cửa Đã thấy tiếng nó kêu Giận hờn hay trách cứ Gói gọn trong " meo , meo!"...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Sóng tha thiết gọi mời, nối bình minh ngày mới. Hạc Tiên lên phấp phới, Nơi không có thời gian. Chỉ hạnh phúc ngập tràn, Muôn Thần đang tụ hội . Súng Sen nơi đồng nội,...
Vào Xuân tạm biệt gió hoang cuống xanh phiến lá cưu mang lộc đài Giấu lòng giám tỏ cùng ai phận riêng con gái đợi hoài, thế thôi! Cau non vừa mũm mĩm ơi...
Một thời mua vai sắm chum tìm lải chứa nước chuyên dùng nấu ăn Gom nước mưa, sông, suối ngàn trong leo lẻo mắt đợi làn môi tươi … Quê người gạn bớt đầy vơi buồn vui xả lải tình người cho nhau,...
Một cụ già hành khất Đi thất thểu trên đường Theo sau là con chó Trông gầy gò, đáng thương! Từng bữa ăn no, đói Vài mẩu bánh mỳ khô Con chó không biết nói Chỉ vẫy đuôi bâng quơ......
Chỉ còn hai ngày nữa Là sang Xuân Giáp Thìn (2024)! Đào quất giăng lối nhỏ Sắm ít, toàn người xem... Thương người bán cây cảnh...
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!...
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm...
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Anh không nhớ đến giờ đi đón em Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về. Anh không nhớ đón em trước cơn mê...
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Đi trên bờ cát chiều nay Nhặt con ốc biển mong ngày tặng em Bãi chìm là bởi triều lên Người cô đơn bởi từng quên đợi chờ Ngoài khơi sóng tự bao giờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!