- Sáng tác mới
Chồng sống bằng hút nhựa cây Vợ thì khát máu đêm ngày vo ve Bị ăn một đập bét nhè Đúng là một lũ ba que. Con gì?...
Tết này con lại không về Mẹ ơi, con nhớ thương quê vô cùng Người ta sắm tết tưng bừng Con ngồi… chữ nhẩy tứ tung trong đầu Mẹ giờ lo tết đến đâu...
"Ai cũng từng bỏ qua cả trăm lý do, nhưng lại yêu nhau bởi 1 lý do. Và ai thì cũng vẫn quên cả trăm lý do, nhưng lại chia tay nhau chỉ vì một lý do"....
Bạn sẽ mãi hối tiếc Cho đến hết cuộc đời Chỉ bạn âm thầm biết Và cảm nhận mà thôi! Mất đáng tiếc thứ nhất Đó chính là thời gian! Không thể lấy lại được Để làm điều muốn làm......
Đã có rất nhiều nhà "rượu học" khuyên chúng ta nhiều thứ về rượu. Gì nhỉ? Đại loại là phải thế này thì mới lâu say, phải thế kia thì mới nhanh tỉnh… Ai cũng nói và đều chắc như đinh đóng cột. Khổ mỗi thằng uống. Tự say tự chịu, còn thằng khuyên nó đã ung dung về nhà từ lẩu từ lâu......
Lớn nhỏ gì đều có râu Thấy đâu hoa nở là bâu đến liền Mẹ óng ả, ngỡ dịu hiền Ai ngờ con lại làm phiền nông gia....
Nếu tra cứu trên google với cụm từ tìm kiếm “Nhà thơ Kim chuông” có thể tìm thấy 2.700.000 kết quả trong vòng 0,28 giây. Và tôi tự hào khoe rằng: Đó là người Thầy tài hoa và nhân hậu của tôi. Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm......
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
Những câu chuyện vụn vặt trong ký ức của tôi, của các bạn cùng lớp, cùng khóa đại học, kể từ khi tốt nghiệp ra trường năm 1994, tôi lưu giữ trong tâm trí mình như những bức thư chưa bao giờ gửi. Gắn với tất cả những câu chuyện đó là những xúc cảm, hoài niệm về những tháng năm trên giảng đường đại......
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng ưu tư, tôi thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách tôi thích, tức là cứ “nhâm nhi”......
Chỉ còn dăm ngày nữa Tôi "cán đích" bảy mươi ! Dù không thể vặn ngược Kim thời gian đừng trôi... Cảm xúc thì nhiều lắm! Cả nuối tiếc, buồn vui...
Ngày nhỏ, anh Tuấn hơn tôi 8 tuổi nên được mẹ giao nhiệm vụ trông tôi. Đi học tổ, học nhóm, anh cõng tôi trên lưng, đến nơi thì để tôi tha thẩn chơi trong lúc anh và các bạn học bài. Anh tôi có sở thích "giết rôm", cứ một lúc lại vạch lưng tôi "xem c...
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,...
Tôi gọi tập thơ “GỌI MÙA” của Phạm Minh Châu là Tập thơ của Yêu Thương. Xuyên suốt hơn năm mươi bài của tập thơ là những tình yêu thương ấm áp dịu dàng dành cho gia đình, bạn bầu, mái trường cùng bao lứa học trò thương mến....
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo....
Khi thuê xe của điểm du lịch chở đoàn lên tham quan đỉnh Langbiang thì xe chỉ có 7 chỗ mà đoàn 8 người. Mình nhường mọi người lên núi vì đã từng lên đó. Mình ngồi chờ ở một tiệm cà phê chân núi....
Còn lại gì cho em? Những câu thơ bỏ quên bên cửa sổ Giọt nước mắt long lanh thời thiếu nữ Và những khúc tự tình ... đọc dưới tán Ngọc Lan Còn lại gì cho anh?...
Có bạn nhắn tin hỏi mình là có tin có kiếp trước kiếp sau không. Mình bảo, chả biết, vì giả như có thì bây giờ mình cũng có nhớ kiếp trước mình là ai đâu. Nếu giả sử có kiếp sau, mình cũng sẽ chả nhớ gì về kiếp này....
vắng đìu hiu quãng đường mưa tháng bảy lép nhép bùn nhão nhẹt dính đôi chân gió sụt sùi mây nổi sóng sông Ngân cây trút lá lộ thân trần run rẩy... mảnh trăng non cố ngoi lên vùng vẫy chút sáng mờ vần vũ chốn hư vô...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!