- Sáng tác mới
Trà Sơn Đinh Nhược Dung 다산 정약용(茶山 丁若鏞, Trà Sơn Đinh Nhược Dung, 1762년 ~ 1836년) là quan văn, nhà triết học, nhà thơ của thời Hậu Choson (Triêu Tiên) có bài thơ Độc tiếu (獨笑) rất hay....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Người ta yêu người Vì người ta yêu mình Yêu diết da mình Nên yêu người da diết Yêu sự sống nên yêu luôn cái chếtnHồn người yêun Xây mộ ở trong tim...
Bà chủ gánh ra chợ Hai lồng đầy ngỗng ngan Không để ý bám gót Một chú ngỗng kêu van... "Bà chủ chờ con với! Đừng bán "vợ" con đi!...
Em cứ chờ chồng đi Nàng Tô Thị đã ngàn năm hoá đá Em cứ chờ chồng đi Người con gái Nam Xương nghiệt ngã Em cứ chờ chồng đi Nhưng em ơi Người đàn ông của em, Có khi cũng chỉ còn ảo ảnh Có khi đang ở bên cô gái khác chờ chồng...
Nhất định nhịn và chịu thiệt thòi. Vẫn có câu rằng nhịn là một đức tính, tuy nhiên nhịn chỉ giúp hoá giải nhất thời xung đột chứ suy cho cùng nó chẳng giúp gì cho chữa lành tâm thức của một ai cả....
Trong chuyến công tác về Đông Triều mình mua một cây mai nhỏ. Đó là cây mai Yên Tử. Mai Yên Tử là giống mai rừng thân gỗ mọc thẳng cao lớn. Mang về mình trồng trong một chậu nhỏ để ở ban công....
Em tia chớp Rạch nát sự yên tĩnh đời anh Em Ảo giác, trong mơ Nhưng có thật, trong đời Cần sa của tâm hồn Có khi là tốt Nó thức dậy Những bình minh chết Thức dậy những đớn đau...
Bản lĩnh của phụ nữ Là sống tốt cuộc đời Họ không mang hạnh phúc Đặt cược bất kỳ ai... Đôi khi họ thất bại Không may chọn nhầm người...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Làm gì để có thể Giúp con mèo tôi cưng? Tránh được những cắn xé Của lũ mèo trong vùng? Không biết chủ của nó Bây giờ chuyển đi đâu? Họ đã bỏ rơi nó Hay nó chẳng chịu theo?...
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ . Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách, nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa...
Quả thực là tôi rất dốt Trong việc chọn bạn mà chơi May ra gặp được người tốt Đôi khi vớ phải đứa tồi! Luôn nghĩ ai cũng trong trắng! Mọi người đều rất chân thành... Chột dạ một ngày tắt nắng Bạn bè biến sạch, sành, sanh......
Người lớn đến chùa nghe sư (tăng ni) giảng đạo, đến cả trăm người vào chùa nghe, gọi cái đấy là "Khoá tu". Người thế tục tham gia khoá tu nghe nó buồn cười, nhưng thôi thì, là người lớn rồi nên tùy....
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Anh còn nhớ hay anh đã quên? Gió vẫn thổi con đường dài hun hút Cứ để em mong nỗi nhớ hao gầy Anh bảo rằng đón em đêm nay...
Soi mình trước tấm gương trong Thấy trong gương một đoá hồng ban mai Thức để biết đêm thật dài Tỉnh để phân biệt đúng sai sự đời...
"Văn là đời - học Văn là học làm người". Chính xác nó là như thế. Văn là một từ thôi nhưng nghĩa rất rộng mà có khi cũng rất nhỏ bởi nó phụ thuộc vào sự hiểu biết và cảm xúc của mỗi cá nhân…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!