- Sáng tác mới
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Thuyền lớn trải bờ tự tại Chẳng ngược xuôi lệ thuộc dòng Bờ kia bờ này đâu khác Có thuyền có bến hay không?...
Mồng tám tháng ba anh ngập ngừng trước cửa Bông hồng nhung lóng ngóng trên tay Mẹ dặn đừng lo, đừng xấu hổ Cô bé nhà bên vốn dĩ hiền hòa Tuổi mười ba vẫn thường nũng nịu...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Ngủ lại buổi trưa ở biên viễn Long Xuyên nắng sóng sánh mật ong tràm dịu dàng tuôn chảy em thấy chưa ta chỉ là những người rất đỗi bình thường bên nhau bồi hồi nghe gió Cửu Long thì thầm một miền đất mới...
Đã nhiều năm, tôi buôn xuôi bán ngược, làm ngày làm đêm, đầu tắt mặt tối, thức khuya dậy sớm. Người ta chỉ trích tôi ham kiếm tiền, bỏ bê công việc. Không chăm lo cho con cái. Mọi người nói đúng nhưng chỉ ở một khía cạnh, tôi thực hiện thiên chức của một công dân cầu tiến....
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Tơ trời Giăng ngang trời Mảnh quá Tình ta Giăng ngang đời nhau Trái ngang Dẫu biết thế Ta vẫn tự trói mình Bằng sợi tơ mảnh ấy...
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Bỉ dực điểu là loài chim trong truyền thuyết sinh ra chỉ có một bên mắt, một bên cánh. Bởi vậy, Bỉ dực điểu không thể nhìn rõ, và không thể bay được. Thế nên, nếu nó phải sống chỉ với một bên mắt, một bên cánh cho đến lúc chết thì quả thật nó là loài chim có mệnh số quá ư bi ai......
Con mèo quá gian ngoan Biết "nịnh đầm" thỏ thẻ! (Giống mèo đực nó thế?) Dám lừa cả bà già! Mỗi lần tôi về nhà Nó đã chầu trước cổng Rồi "ọ ẹ" lân la Phớt lờ thì nó rống!...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Năm 2014, mình được tham dự chương trình về chính sách kinh tế vĩ mô tại Đức. Hồi đó, khi vào vòng thi phỏng vấn cuối cùng, mình gặp câu hỏi: "bạn thích gì về nước Đức nhất?". Mình đã trả lời rằng, mình thấy nước Đức là trụ cột về kinh tế của khu vực Châu Âu....
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!