- Sáng tác mới
Tỷ phú trên thế giới Trông họ rất đàng hoàng! Họ thật sự đẳng cấp Khác hẳn với Việt Nam! Họ làm ăn chân chính Thuế má đóng đủ đầy Ta đâu có nghiêm chỉnh...
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
1. Dậy sớm 30 phút 2. Đừng đi tàu điện ngầm 3. Biết tách việc công ty, việc nhà để nghỉ ngơi 4. Đừng tự lái xe, hãy đi phương tiện công cộng 5. Hãy đi bộ chậm rãi 6. Nói một thì nghe ba...
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Tôi đi về miền nhớ của riêng tôi Tìm bình yên giữa chợ đời hối hả Ngắm bình minh trải lên ngàn mắt lá Hái mặt trời về ru cả mùa thương...
Tôi không phải là người say mê Zalo, facebook, nhưng lũ bạn nhiều đứa đi làm ăn xa mỗi lần hỏi thăm cứ phải Alô..alô... chúng lại chửi là đồ tẩm, đồ cổ, thay điện thoại thông minh đi. Các con cháu tôi cũng khuyến khích....
Trong một chuyến công tác tình cờ chúng tôi có dịp ghé thăm Hà Tiên. Sau hơn một giờ, chuyến tàu cao tốc đã đưa anh em trong đoàn từ đảo Phú Quốc cập cảng An Thới đặt chân lên đất Hà Tiên, thành phố biển xinh đẹp nằm bên bờ vịnh Thái Lan....
Cuộc đời mỗi người là những câu chuyện dài. Nó bắt đầu từ khi được cha mẹ sinh ra cho đến khi trở về với đất mẹ để thấy hoa vàng trên cỏ xanh nghe gió thổi miên man trên đồi cỏ....
Muốn trở thành đại thụ, đừng nhìn vào thấp bé của cỏ mà so bì, tốc độ sinh trưởng của cỏ mà so với cây, thì đương nhiên ai cũng thấy được cỏ tăng trưởng rất nhanh chóng, nên chỉ sau vài năm,...
Muốn trở thành đại thụ, đừng nhìn vào thấp bé của cỏ mà so bì, tốc độ sinh trưởng của cỏ mà so với cây, thì đương nhiên ai cũng thấy được cỏ tăng trưởng rất nhanh chóng, nên chỉ sau vài năm,...
Một người ăn mày đến trước một trang viên, gặp nữ chủ nhân để ăn xin. Người ăn mày này rất tội nghiệp, cánh tay bị cụt, tay áo trống trải đung đưa, người nào trông thấy cũng đều khẳng khái bố thí cho....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh, nên dù người ta không ở trước mặt......
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh,...
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải...
Đây là câu chuyện có thực khi tác giả chuyên mục nổi tiếng Sydney Harries và một người bạn dừng chân mua báo ở một quầy tạp chí....
Covid-19 đã làm phát sinh nhiều từ mới, nhiều lắm. Nó là những từ vốn không tồn tại, hoặc vốn có nghĩa khác. Có câu "Từ mới xuất hiện là chiếc gương phản ánh thực tại"...
Muốn trở thành đại thụ, đừng nhìn vào thấp bé của cỏ mà so bì, tốc độ sinh trưởng của cỏ mà so với cây, thì đương nhiên ai cũng thấy được cỏ tăng trưởng rất nhanh chóng, nên chỉ sau vài năm, cỏ thay đổi mấy lần, còn cây vẫn như cũ, vẫn là cây. Vì thế, trên thế giới này chỉ có cổ thụ, đại thụ, chứ......
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải vô tình để rồi mất đi những điều lẽ ra sẽ không phải mất. Một bức tâm thư của trẻ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!