- Sáng tác mới
Có nhiều trường hợp, càng là người khổ đau lại càng là người ích kỷ và tự cho bản thân mình là trung tâm. Người có tâm hồn thư thái luôn dễ kết giao với người khác và hẳn là rộng lượng hơn nhiều....
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại...
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Ừ, thì cỏ dưới chân ta xanh. Ngước lên lồng lộng.Tàn xanh tắm nắng long lanh... Ừ, thì tháng năm quẩn quanh, Kí ức tồn đọng, Khoảng trời cao rộng, Ngày mai thôi, kỷ niệm thoắt qua rồi......
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em Giữa trưa Anh bảo là đêm...
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
'Lý ngư" là cá chép. 'Vọng nguyệt" là trông trăng. Đây là bức tranh rất quen thuộc với người Việt Nam. Cá chép là loài được trọng vọng bởi nó là loại cá duy nhất có thể hóa rồng nếu tu luyện, vượt được vũ môn. Tất nhiên, trong ức triệu con, chắc chỉ một hai đạt thành tựu. Phần......
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Giữa lòng mưa, mây thôi biếc mắt trời Đêm nhíu mày trơ nét ngài xưa cũ Ướt vỗ về thương bờ mi chưa ngủ Mái phong trần lưu dấu bước tàng xanh....
Ai về với phố Quỳnh Côi. Ăn dâu da chín với tôi thì về. Về nghe kể chuyện đêm hè. Về nghe câu hát bên đê sông Quỳnh...
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Giống như ta rửa mặt và soi gương sau thức dậy mỗi buổi sáng, Tâm của ta cũng cần được làm sạch và soi vào chiếc gương Chân thực mỗi ngày....
Muôn kiếp trước Mình lạc nhau đằng đẵng Đến kiếp này Vui cũng chỉ tày gang? Môi anh nắng Gieo nụ hôn cay đắng Suối ngọt em Nước mắt mặn vào trong?...
Khi yêu thật khó giữ chừng mực. Và cũng chả biết thế nào là chừng mực nữa. Chuyên gia ái tình có vẻ nhiều và họ cũng khuyên nhủ ta nhiều. Nhưng có khi, bản thân họ lại chưa yêu thực sự bao giờ cũng nên. Khuyên yêu vừa phải chính là lời khuyên hoang đường nhất......
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Thế nghĩa là... Có lẽ thế, từ nay Lời chúc phúc cho nhau không còn nữa Mặt trời sẽ tắt đi ngọn lửa Trái đất buồn trăn trở với đêm đen....
Mọi sự đều từ Duyên mà đến và đi. Kiếm một người Tương Thức thời nay đã đỏ mắt, đâu dám nghĩ tới kẻ TƯƠNG TRI. Sực nhớ ngày nào cách đây chừng hai ba chục năm ngâm ngợi câu thơ của Lư Đồng trong bài "Hữu Sở Tư":...
Có người luôn nghĩ về việc cũ mà sống, gọi là ôn cố tri tân. Có người thì bảo hãy sống cho hiện tại, chuyện cũ nên bỏ, ngày mai thì chưa tới. Có người thì nói muốn có động lực sống thì nhìn về phía trước vì mọi hy vọng đều ở đấy....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 목불식정 (目不識丁 - mục bất thức đinh). Ở đây, mục - mắt, bất - khônh, thức - nhận ra, đinh - chữ "Đinh 丁). Câu này có nghĩa là nhìn mà không nhận ra chữ Đinh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!