- Sáng tác mới
Ý nghĩ ngoái về một khoảnh không gian Thấy quá khứ lỗi lầm vỗ về tàn canh sáng Mỗi vẩn vơ, mỗi mỏi mòn năm tháng Bước miên man... quên cả lối đi về...
Có tiếng dòng sông đang hát Tiếng cầm huyền dâng nhịp phách hoan ca Tiếng Cao Sơn, Lưu Thủy giao hòa Trời rừng biển tấu khúc thiều cầm sắt....
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Ngày cha đi biền biệt phương Nam Bao nhiêu gió oằn lên vai mẹ Gió từ bờ sông tràn qua khu vườn nhỏ Tay mẹ gầy, lạnh giá, vun thắm những luống rau....
Lang thang cuối phía trời chiều Gió mây xé nát những điều mộng mơ, Trái tim đắp đập, xây bờ Sao giờ là một bến đò vắng tanh?...
Chút lặng thầm em mang về với biển Những buồn vui trăn trở nửa đời người Khi chia xa lòng nuối tiếc không nguôi Em không trách dù lòng nhiều hờn dỗi Vẫn biết rằng cả hai cùng có lỗi Không nhìn lại nhau sau đôi phút giận hờn...
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Một ngày, chú ếch sống trong chiếc giếng cạn đã lên giọng nói với chú rùa sống ngoài Biển Đông. “Cuộc sống dưới giếng của tôi thực sự là vui! Khi muốn ra ngoài, tôi chỉ cần leo lên thành giếng. Rồi khi trở lại, tôi nghỉ ngơi tại khe nứt trong giếng....
Tin tưởng người khác là tin tưởng chính mình, khoan dung người khác cũng là cho bản thân một cơ hội. Hãy sống thành tâm và tín nhiệm, vì đó là con đường nên đi của những người trí huệ....
Thành ngữ tiếng Trung “Cao Chẩm Vô Ưu” (高枕無憂) theo nghĩa đen có nghĩa là kê cao gối ngủ mà không phải lo lắng. Nó thể hiện hình ảnh một người có thể ngủ trong hòa bình mà không có bất kỳ lo lắng cuộc sống nào hết, được sử dụng để mô tả sống một cuộc sống yên bình và không có ưu phiền....
Trong giờ học, thầy chỉ vào một bản đồ và hỏi: “Các dòng sông trên hình ảnh này có gì đặc điểm?”. Các môn đồ trả lời: “Chúng luôn lượn vòng thay vì chảy theo một đường thẳng”....
Dao băm thớt lách ca lách cách Một dãy chõng tre la liệt bát tô Bánh phở chợ chỉ non nửa bát Phủ bên trên vài lát mỏng thịt bò Mấy lá mùi thêm đôi cọng hành xanh...
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Khi sinh ra Ta đã hạnh phúc rồi Cái hạnh phúc Trong khổ đau phía trước Cái hạnh phúc Sẽ mất đi để được Nhận rồi cho Đầy ăm ắp rồi vơi...
Cũng đành trả nắng cho người Cũng đành gửi lại nụ cười đánh rơi Cũng đành nhặt hạt mưa rơi Dại khôn cũng một kiếp đời đa đoan Cũng đành về với rặng xoan...
Giờ này đã quá nửa đêm Nằm không ngủ được ra thềm ngắm trăng.Trông lên vẫn thấy chị Hằng Ngồi trong cung Quảng Thênh thang giữa trời......
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xa muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Văn hóa truyền thống vốn mang nội hàm rất lớn. Nếu chỉ xem bề mặt chữ nghĩa mà không hiểu được ngữ cảnh phát xuất câu nói, lại vội vàng gán ghép cho tác giả những ý tứ bản thân thiển cận hiểu được, như vậy thật đáng tiếc và uổng công tâm sức của những bậc thánh hiền!...
Tôi chẳng hiểu là vì sao mà đến tận giờ mình mới biết tới chùa Bách Tính, một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia ngay trên quê hương mà trước đó tôi cứ nghĩ đó là khu chùa bên dưới cuối làng đất Thuận Nghiệp....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!