- Sáng tác mới
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông....
Ba ý về Duyên dưới đây vừa mang dáng dấp cụ Lão Tử, vừa mang hơi thở của Phật Thích Ca. - 時節因緣 (시절인연) là "thời tiết nhân duyên", tức là nhân duyên cũng có thời, có mùa, đến lúc phù hợp mới có thể thành, chẳng thể cưỡng ép được....
“Em bảo anh: “Đi đi”! Sao anh không đứng lại? Em bảo anh: “Đừng đợi”! Sao anh vội về ngay Lời nói thoảng gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế! Không nhìn vào mắt em.”...
Cụ Khổng Tử nói "nhân chi sơ tính bản thiện" ý là bản chất con người từ ban đầu đã là thiện. Ý là tiên thiên tính là thế, còn sau này là hậu thiên tính, trở nên xấu, ác là do môi trường sống, sự dạy dỗ, sự biến chất mà thành....
Trong "Lá thư buổi sáng" (아침의 편지), nhà văn Hàn Quốc 고도원 (高道源/Cao Đạo Nguyên) có nói đến khái niệm về người sáng tác, ta hay gọi là nhà văn, hay tác giả. Khá thú vị....
"Yêu cho roi, cho vọt" Tôi không hề đồng tình! Bởi "Của đau, con xót" Ai chẳng thương con mình? Càng thương, càng phải dạy Từ lúc mới chào đời Rèn luyện thói quen tốt Mới hy vọng nên người......
Sân si tranh ghét thói đời ai rồi cũng có một thời mà thôi Sống sao hạ bớt cái tôi Đừng để thiên hạ ỷ ôi sau này Làm phúc thì gặp được may...
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất Dậu 1945 thì khỏi phải bàn. Khi ấy Nhật hất cẳng Pháp tại Đông Dương bắt người nông dân Việt Nam phải......
ta hò hẹn khi đêm vừa chơm chớm hai đứa mình lên đỉnh sóng giăng câu kéo vầng trăng đang lưu lạc nơi đâu lên tạo dáng khoe sắc màu với biển cong cong nét bờ cát vàng uốn liệng...
Trên cánh đồng mùa xuân Em bất ngờ rẽ xuống bờ mương nhỏ Anh bảo lối này rất khó Có thể đến cuối còn phải lội qua mương Chả lẽ em ưa thích? Em đáp đó là cách tạo thành kỷ niệm Nhưng nếu xuống một mình em cũng chả dám đâu....
Xưa có hai con Hổ Tranh nhau ăn thịt Trâu Thịt Trâu tươi ngon lắm Ai cũng có yêu cầu. Hổ lớn bảo Hổ nhỏ Mày để tao ăn no Còn lại phần mày hết Muốn cho ai thì cho....
Còn mãi trong tâm tưởng Tuổi học trò mộng mơ Tiếng ve và hoa phượng Chia ly và đợi chờ... Có thể bạn đã biết Mà cũng có thể chưa
Tôi xin mạn phép kể Chuyện ve sầu thực hư......
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Pha cho con còn chưa nguội Mẹ đã nhắc đi nghỉ trưa Hạt giống tất bật Mẹ trao truyền từ thuở hoài thai đến ngày đồng áng Thưa vâng
Rồi con thong dong nhai từng ngụm nước....
Làng Thắng, gốc gác xưa, từ thuở Vua Gia Long cho lập “Địa bạ cổ” huyện Vĩnh Bảo (1805,) tên “Làng Đắc Thắng” có lẽ, cũng tồn tại hàng nửa thế kỷ, chả ít. “Đắc Thắng” thuộc đất Trang Thanh Xuyên xưa, nay là Giang Biên, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. (Rồi, hình như, sắp tới đây, (2025) họ đang còn hợp nhất các......
Đúng vậy, cuộc sống là một chuỗi lựa chọn, và điếu thuốc là một trong số lựa chọn ấy. Nhưng vấn đề của việc hút thuốc là ở chỗ: khói thuốc không chỉ là thứ của riêng bạn. Như để thể hiện ta đây tự do, họ vứt đót thuốc tùy tiện, thò tay ra ngoài cửa xe vung vẩy tàn thuốc....
Chị tôi sinh tuổi Quý Mùi (1943) Nết na, nhân hậu, một đời thương yêu Sinh ra trên đất quê nghèo Chị như lặng lẽ mái chèo sông xa
Một đời thương mẹ, kính cha Khác chi hạt muối mặn mà, trắng thơm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!