- Sáng tác mới
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Tạt vào bên vệ đường, Mưa cũng vừa sập đến. Hạt hạt xiên hổn hển, Bay xéo vào mái hiên ... Hai tuần nữa là Tết, Sài Gòn đang mùa khô....
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta...
Nhớ thời dấp nước nụ cười cánh hoa ướt sũng nhạt người môi son Mây đen ầng ậng vo tròn ngâm da đồng trũng mưa còn còn mưa Móng chân vàng úa cáu chua...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa(*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
Trận mưa bất ngờ luôn làm ta lúng túng. Có người vội vã chạy đi mua ô Có người thì giơ tay ra để xem mưa lớn thế nào. Tự dưng có ai đó đến với bạn Bạn bối rối, rồi tự dưng cứ thế để mọi thứ thuận theo ý họ....
Gió lùa cổng kẹt nhẹ êm ngỡ em vào ngõ dáng mềm gấp cua Sớm rằm đi thắp hương chùa bỗng dưng trời đổ cơn mưa chắn đường...
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa (*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Lúc ta đi bên này đường là PHẢI Quay lại ư, phía ấy hoá TRÁI rồi Người trồng lúa nói: Cơn mưa này May Người làm muối lại than: Cơn mưa này RỦI quá. Khi mặt trời đứng giữa trời - Chính Ngọ...
Trong sáng trong sáng nay thôi Vô tư ai đục cả lời sáng trong Khói nhang thời đại anh hùng Cơn mưa vuốt mắt tận cùng trăng sao Nhà lầu đậu mép non cao Heo may khẽ thở đổ nhào xuống khe...
Mưa đến vào mùa Xuân là trận mưa lãng mạn, đánh thức những rung động như chồi non. Mưa đến vào mùa Hè là cơn mưa ân tình, giúp tăng thêm dịu mát, làm nguội bớt cái nắng gắt của mặt trời....
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở......
Đại dương bao la và bí hiểm Xui gió ngu ngơ đem sóng vỗ bờ Mặt trời chơi ú oà với biển Em đấy à. Hiện thực hay mơ Lạc nơi em là biết chẳng bao giờ...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ......
Chẳng hiểu đêm nay sao khó ngủ, Tiếng ve ngân có dịu bớt hè? Chừng ấy năm, Ngỡ đời cứ lê thê. Chồng thư cũ, bỗng ùa về kỷ niệm... Nhìn chữ xưa, mà hồn luýnh quýnh. Đóa hoa nào, lóng lánh mắt ngời mưa?...
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!