- Sáng tác mới
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già Trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi....
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Không ai là dám chắc Mình không mắc sai lầm Chỉ một điều dám chắc người mắc luôn lặng câm...Đối diện với thất bại Ai mà không thấy đau? Nhất là muốn làm lại......
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Mưa xuân tưới mát vườn xuân Cỏ cây hoa lá thêm phần xanh tươi Người đi bên cạnh nụ cười Gió xuân lật mở khoang trời rất xuân...
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Thêm vào Nỗi nhớ Tháng Ba Mộc Miên gọi những cách xa trở về.... Lộc non thêu bức tranh quê Hoa xoan như khói làm mê mẩn lòng…...
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Không phải lúc nào cũng vậy Nỗi đau chỉ trong nước mắt Đôi khi có thể ẩn khuất Đâu đó cả trong nụ cười...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Thanh minh tìm về chốn cũ Làng xưa, nay khác xa rồi. Mẹ vẫn đang nằm ở đó Thấy tôi ảnh nở nụ cười Ai dâng hoa vẫn còn tươi...
Thế là đến, mai, con tròn năm tuổi Cha nằm chờ đồng hồ nhích từng giây Đêm tích tắc đều đều như tiếng thở Như bàn chân năm tháng bước qua ngày Mai, năm tuổi tóc dài thêm một chút...
Một sớm mùa mưa năm 1991. Khi ấy, tôi mới chuyển vào Sài Gòn được gần ba mùa nắng. Phạm Quang Trung, bạn cùng học với tôi hồi cấp 3 ở quê, lúc ấy đang làm ở Bộ Thương mại, đi chiếc xe máy Honda 67 đỗ xịch trước...
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
Chỉ được ăn cám ăn rau Có bị chê bẩn cũng rầu chút thôi Anh nào to, mập là toi Chắc chắn được tắm nước sôi cuối đời....
Mỗi năm khi sắp tết bao giờ mình cũng mua hoa đào. Hà Nội không có hoa đào làm sao gọi là tết. Dù là bích đào bạch đào hay đào phai thì hoa đào bao giờ cũng mang tết đến mỗi ngôi nhà thân thương....
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!